[ Genshin Impact ] Tháng Nào Cứ Ngỡ Không Trăng?

[ Genshin Impact ] Tháng Nào Cứ Ngỡ Không Trăng?

Chương 1

Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Ờm vì bộ kia tui bị bí ý tưởng quá nên chuyển sang viết bộ này
Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Bộ này là lấy ý tưởng từ bot tui đã tạo trên Character AI
Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Tui cảm thấy bên kia mình cứ đi nhanh quá nên bộ này tui đinh viết chậm 1 chút
Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Chủ yếu là đời thường vs chuyện tình nhẹ nhàng thoii
Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Vậy nhaaa
Tác giả đâyyy
Tác giả đâyyy
Mong mọi người đọc bộ này đỡ khi bộ kia bị ném vào kho chờ ngày tái xuất
___________
Sau chiến tranh Ma Thần, Liyue không còn những trận gió tanh mưa máu, chỉ còn lại dấu vết mờ nhạt của quá khứ.
Các tiên nhân lần lượt lui về ẩn dật, nhường lại cõi trần cho con người tiếp tục phát triển dòng lịch sử mới.
Giữa dãy núi quanh năm phủ tuyết, có một bóng dáng phiêu dật lặng lẽ bước đi, đó là Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân, vị tiên nhân cửu vĩ hồ từng là một trong những thủ hạ mạnh mẽ nhất dưới trướng Nham vương đế quân.
Nay nàng đã rời xa thế sự, sống ẩn dật trên đỉnh tiên sơn lạnh lẽo, tịch mịch.
Trong vòng tay nàng lúc này, một chú chim nhỏ lông xanh đang say ngủ. Hơi thở yếu ớt, đôi cánh khẽ run theo từng nhịp mộng mị.
Trên trán nó, dấu ấn tím nhạt lấp lánh. Đôi mắt hổ phách khi mở ra chỉ toàn vẻ non nớt ngơ ngác.
Chú chim nhỏ bé ầy kì thực là Kim Bằng Dạ Xoa Xiao, vị Hộ pháp từng càng quét chiến trường. Tuy nhiên nay chỉ còn lại linh hồn rỗng tuếch.
Một nghìn năm trước, Xiao đã đứng trên ranh giới sự sống và cái chết, linh hồn hắn bị nghiệp chướng xâu xé đến tan vỡ linh cốt. Chính khi ấy, Nham vương đế quân Morax đã đảo ngược tiên cốt, tái tạo thần hồn đưa hắn về chân thân là1 chú chim nhỏ, thuần khiết không vướng bụi trần, không bị tà niệm nghiệp chướng ảnh hưởng để cứu lấy sinh mạng nhỏ bé đang dần tiêu tan
Ừ thì… đó là chuyện của cả nghìn năm trước rồi.
Bây giờ, hắn đã lớn.
Và càng lớn, hắn càng nhận ra một điều vị tiên nhân mà hắn ngày ngày gọi một tiếng "sư phụ" hình như có lối sống hơi...quá tùy hứng, quá phóng khoáng.
Lúc còn bé, hắn chẳng mấy để tâm đâu nhưng giờ thì khác rồi.
Cái thói quen ngủ mà chẳng buồn mặc gì, cùng việc ở nhà chỉ khoác hờ một chiếc áo choàng lụa mỏng như khói sớm, đã nhiều lần khiến hắn chẳng khác nào ngồi trên than nóng.
Dẫu có là chiến thần từng vượt qua thiên kiếp, dẫu đạo tâm từng cứng cỏi như kim thạch... thì cũng khó lòng ngăn cản được những dao động quá đỗi phàm tục.
Mỗi lần như vậy, hắn đều phải tự mình đóng cửa “bế quan”, tịnh tâm dăm ba canh giờ, mà thật ra...
Chỉ là đang loay hoay giải quyết một chuyện riêng tư chẳng mấy giúp ích cho đạo tâm, lại rất dễ khiến tâm ma sinh khởi.
Nàng không bao giờ xem hắn là một nam nhân thực thụ,
Dẫu hắn đã sống hơn 2600 năm, vượt qua chiến trường, từng một mình gánh nghiệp chướng thì trong mắt nàng, hắn chẳng qua vẫn mãi là một đứa nhóc được nàng chăm sóc.
Nàng chẳng bao giờ để tâm ánh mắt hắn đã dần thay đổi.
Không nhận ra cái cách hắn nép vào lòng nàng dưới hình dáng chim con, không còn là sự nương nhờ thuần khiết. Mà là mong muốn được ở gần nàng hơn, gần hơn, gần hơn nữa
Và sáng nay, cũng như bao lần khác, hắn bước vào phòng với ý định đánh thức nàng.
Chỉ là chưa kịp cất tiếng, thì bước chân đã khựng lại.
Nàng đang ngủ. Lặng yên. Bình thản như một giấc mộng kéo dài ngàn năm.
Tấm chăn mỏng trượt khỏi bờ vai, để lộ làn da trắng như tuyết. Tóc nàng rũ dài, rối nhẹ như mây vương trên gối. Ánh sáng sớm nghiêng qua khung cửa, phủ lên nàng một vầng sáng mờ, khiến cả gian phòng trông như phủ đầy sương bạc.
Hắn đứng im nơi ngưỡng cửa. Lồng ngực như có gì chặn lại. Không dám tiến thêm nửa bước. Cũng chẳng nỡ rời đi.
Chỉ cần bước thêm một bước, là sẽ thấy được người hắn luôn muốn gặp mỗi sáng. Chỉ cần đưa tay vén rèm, là ánh mắt kia lại rơi trúng tim hắn như mọi ngày.
Hắn từng bé nhỏ, từng vô tư, từng không hiểu cảm giác kỳ lạ khi nàng ôm vào lòng, vỗ về như dỗ một con thú nhỏ. Nhưng rồi hắn dần lớn lên. Thân thể hóa người, tâm hồn cũng chẳng còn trong trắng.
Và nàng vẫn như xưa. Nàng vẫn là nàng, vẫn không để tâm ánh nhìn hắn đã sớm nhuốm màu si mê. Nàng không cảnh giác khi hắn nhìn quá lâu. Không trốn tránh khi hắn vô tình để ánh mắt dừng lại nơi đáng lẽ không nên dừng.
Nàng vẫn chỉ coi hắn như một đứa trẻ, còn hắn lại đang mỗi ngày trôi qua, chìm sâu hơn vào bể nghiệt duyên. Xiao ngập ngừng tiến lại, định đánh thức nàng như mọi khi.
Nhưng rồi tay hắn khựng lại giữa không trung. Lúc đó, nàng khẽ trở mình. Tấm áo choàng trượt xuống thêm một chút, lộ ra đường cong nơi thắt lưng, ánh sáng phản chiếu lên làn da nàng khiến tim hắn đập loạn.
Xiao lập tức lùi lại như chạm phải lửa.
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Không được.
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Không nên.
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Không thể
Hắn nhắm mắt lại, gắng niệm tâm chú, nhưng tâm trí sớm đã loạn nhịp, giống hệt những lần trước hắn phải tự nhốt mình trong phòng tĩnh tọa hàng canh giờ, chỉ để xua đi một thứ cảm xúc hoàn toàn không thuộc về “đồ nhi” với "sư tôn"
Vừa lúc Xiao toan quay đi, giọng nói kia khẽ vang lên trong gian phòng tĩnh mịch:
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Chim nhỏ...
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
NovelToon
Một tiếng gọi thôi, nhẹ như khói sương, nhưng khiến hắn giật thót.
Xiao quay đầu, chỉ thấy đôi mắt màu băng lam nửa khép nửa mở của nàng đang lười biếng nhìn hắn. Ánh mắt ấy lờ đờ, không tỉnh táo, mà mang theo một lớp mơ hồ đầy nguy hiểm. Giống như hồ ly đã dậy từ lâu, chỉ giả vờ nằm yên để nhìn xem ai sẽ làm điều dại dột đầu tiên
Nàng chống tay ngồi dậy, áo choàng trượt xuống khuỷu tay, để lộ cả bờ vai trắng ngần.
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Đã sáng rồi sao..?
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
V..Vẫn còn khá sớm...
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Nếu sư tôn còn mệt...hay là lại nằm thêm một lát đi.
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Hơn...Hơn hết..
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Xiao_Kim Bằng Dạ Xoa
Ta dù sao cũng là nam nhân. Người không nên—
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Thì sao chứ....?
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Với vi sư người mãi là đứa nhỏ ta nuôi dạy. Chỉ vậy thôi.
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
Ying Yue_Hàn Nguyệt Tuyết Dao Chân Quân
NovelToon

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play