[YanTao]Trà Của Chị, Tâm Trạng Của Em
Chap 2 — Trà Không Dành Cho Người Bỏ Đi
căn hộ của Yanfei.10 giờ đêm.mưa vẫn rơi lách tách ngoài ban công.ánh đèn vàng chiếu lên hồ sơ chưa đọc, và một ly trà nguội lạnh
Yanfei
/ngồi bó gối trên ghế, tự nhủ/vô lý thật.làm gì có chuyện một cốc trà khiến mình khó chịu đến thế.
Cô liếc nhìn cái áo khoác còn ấm treo gần cửa.mái tóc vẫn chưa khô.nhưng lòng cô ... nhức nhối lạ thường
Yanfei
/Giọng chua chát/trà phản ánh tâm trngj của khách? chị nghĩ mình là ai...?
Cô bật cười khẽ, rồi...im lặng.tim như bị ai bóp nhẹ.
Bên tai cô,dường như vẫn văng vẳng câu nói của Hutao:
Hu Tao
Nếu em tức giận, chị sẽ pha trà khiến em chẳng thể giấu nổi nữa...
Quán trà của Hutao.đồng hồ điểm 11 giờ quán tối đen, nhưng một ánh sáng mờ vẫn rọi từ bên trong
Yanfei
/đứng trước cửa, ướt sũng vì mưa,đó dự/
Cô không hiểu vì sao mình đến.chỉ biết rằng, nếu không quay lại .cô sẽ mất ngủ cả đêm
Bất ngờ, cửa mở ra.Hutao đứng đó, tay cầm chiếc ô, ánh mắt không hề ngạc nhiên.
Hu Tao
/rất khẽ/chị biết em sẽ quay lại
Yanfei
/câu mày/đừng tự tin quá.tôi chỉ...
Hu Tao
/Ngắt lời, giọng chậm rãi/trà dành cho người bỏ đi chị không pha.nhưng chị đợi.
Yanfei sững người.bị dẫn vào trong lúc chưa kịp phản bác.không khí trong quán thơm nồng, lần này là vị gừng cay nhẹ,xen lẫn mùi hoa cam
Hu Tao
Trà ấm, dành cho người ướt lạnh và bướng bỉnh.
Yanfei
/nhìn lý trà, ngập ngừng/chị đang thử tháo túng tôi bằng cảm xúc à?
Hu Tao
Không. chị đang khiến em thấy được mình rõ hơn.
Hu Tao
/ngừng một nhịp, thì thầm/Em không quên bị nhìn thấu,đúng không?
Yanfei siết chặt tay dưới gầm bàn.đáng lẽ cô phải nổi giận.nhưng thứ cô cảm thấy lại là...thua cuộc
Yanfei
tôi không quay lại để bị chị phân tích.tôi chỉ không muốn bị ám ảnh bởi một người pha trà quá kỳ lạ
Hu Tao
/ngã nhẹ người về phía trước/chị không ép em . nhưng một khi đã uống trà chị pha.tâm trạng của em , sẽ chẳng còn là của riêng em nữa đâu.
Trà ấm.nhưng lồng ngực Yanfei lại lạnh dần.
Cô nhận ra -cô vừa quay lại nơi đáng lẽ không nên quay lại.
Và hutao... biết điều đó.
Comments