[Hikaru X Yoshiki] The Summer Hikaru Died
chap 1.
Trong đêm mưa tầm tã vào tháng 1 năm 2020, cậu thiếu niên tên là Yoshiki chạy trong khu rừng tối cố gắng tìm kiếm cậu bạn thân Hikaru. Dù trời mưa to, đường đi trơn trượt và chỉ có một chút ánh sáng le lói từ cây đèn pin nhưng cậu vẫn không từ bỏ.
Bên dưới sườn đồi, Hikaru nằm thoi thóp, màn mưa chảy xối xả hòa cùng với vũng máu cậu.
Hikaru
// thều thào// làm ơn... có ai cứu tôi, l.. là a-i cũng được mà....
Tiếng động vang lên, có thứ gì đó đã dần chiếm lấy thân xác bê bết máu của Hikaru. Mọi chuyện cứ thế trôi qua Yoshiki vẫn chưa thể tìm thấy Hikaru.
Vào ngày hè oi ả, gần cửa hàng tiện lợi.
Hikaru cùng Yoshiki ngồi trên chiếc ghế sờn cũ dưới mái hiên cùng nhau ăn kem.
Yoshiki
Này Hikaru, cậu thật sự đã mất tích một tuần trên ngọn núi đó.
Yoshiki
Và hơn nữa đã nửa năm rồi cậu thật sự không nhớ gì sao?
Hikaru
ừ... đúng rồi thật sự tớ không nhớ gì cả.
Yoshiki
// thở dài, xoa xoa đầu Hikaru// cậu có biết mọi người lo cho cậu lắm không hả!
Hikaru
Hả? Cậu thấy cô đơn khi không có tớ à. // che miệng cười khúc khích//
Yoshiki
Không có đâu, mơ đi.
Yoshiki
// do dự, quay mặt đi// Hikaru tớ hỏi cậu một câu thôi. Tớ đã băn khoăn rất lâu.
Khoảng loặng bao trùm giữ hai người khi Yoshiki ngập ngừng quay mặt lại nhìn Hikaru.
Yoshiki
Cậu... không phải Hikaru của trước đây đúng không?
Hikaru
Hả?! S-ao cậu biết. T-tôi đã giả dạng giống cậu ta lắm rồi mà.
Hikaru sững người bất ngờ nhìn Yoshiki. Khuôn mặt cậu biến sắc vì kinh ngạc. Trong khoảnh khắc đó, 1 phần khuôn mặt Hikaru dần biến dạng những chất lỏng hỗn loạn chảy ra méo mó và đáng sợ.
Hikaru
//Cậu nghiêng người ôm chầm về phía Yoshiki, giọng run rẩy, cầu xin// làm ơn, đừng nói với ai nhé.
Hikaru
đây là lần đầu tiên tôi được sống như một con người. Được đi học, được ăn kem.
Hikaru
Tuy tôi không phải Hikaru thật nhưng tôi vẫn thích cậu, Yoshiki. Nên tôi không muốn giết cậu đâu.
Yoshiki
// nước mắt dần tuôn rơi chảy xuống// * Hikaru thật sự đã chết rồi.*
Yoshiki
* nhưng có một kẻ giả mạo ở bên còn tốt hơn.*
được, tôi hứa với cậu sẽ không nói với ai đâu.
Yoshiki nằm trên giường, cậu còn mơ thấy những giấc mơ về Hikaru ngày trước.
Yoshiki
Này, Hikaru dự định làm gì sau khi tốt nghiệp?
Hikaru
// bấm tay cầm chơi game// tôi chưa nghĩ nữa.
Hikaru
Chắc tôi sẽ kế thừa trại nấm hương của ông nội.
Hikaru
Mà cậu học giỏi lắm mà. Nên ra khỏi ngôi làng này mà lên Tokyo học Đại học đi.
Yoshiki
Thôi tớ không đi đâu.
Hikaru
Hả sau vậy~ cậu không lên Tokyo vì sợ sẽ nhớ tớ đúng không.
Giật mình tỉnh dậy, cậu nhận ra đó chỉ là một giấc mơ nhưng sự mất mát bên trong cậu là thật. Nhớ lại khuôn mặt của Hikaru ngày hôm qua, cậu bật khóc nức nở khi xác nhận rằng Hikaru đã không còn nữa.
Khóc xong cậu xuống giường, thay đồ và lấy cặp sách đi xuống nhà.
Bên dưới nhà là bố cậu đang nấu ăn trong bếp.
Yoshiki
// ngồi xuống bàn, cầm lát bánh mì nướng lên ăn//
Yoshiki
// cầm cặp lên bước ra khỏi nhà// đây.
Hikaru
// vỗ vào mông Yoshiki// nhanh lên đi, không là thầy lại cho chạy lần nữa đấy.
Yoshiki
* mặc dù Hikaru là gì đi nữa thì có cậu ấy ở đây vẫn tốt hơn nhiều.*
Tại trường học, may mắn sao cậu và Hikaru đều đến kịp và không bị phạt. Các tiết học vẫn diễn ra như thường. Nhưng có vẻ 'Hikaru' đang không quen với việc hát rồi.
Hikaru
việc hát đúng là khó thật mà. // vừa nói vừa ôm lấy Yoshiki từ phía sau, tựa đầu vào vai cậu.//
Asako
Có tính xem phim tài liệu vào tiết tự học tiếp theo không?
Hikaru
// ghé xát vào cổ Yoshiki// à được chứ.
Vì phim đã được xem lại nhiều lần nên ai cũng chán mà bỏ đi ngủ.
Yoshiki
// quay sang nhìn Hikaru// này cậu ổn không?
Hikaru
// lau nước mắt// tớ ổn.
Hết giờ học. Bên dưới nhà để xe.
Hikaru
Yoshiki, tớ làm rơi mất chìa khóa xe rồi. // hốt hoảng //
Yoshiki
Đã bảo cậu giữ kĩ mà không nghe.
Yoshiki
// gác xe, lại gần'Hikaru' // cậu có nhớ làm rơi ở đâu không ?
Yoshiki
ch*t ti*t. // gõ đầu 'Hikaru' //
Tiếng côn trùng kêu trong gió hòa cùng với tiếng nước chảy, cậu cùng 'Hikaru' đạp xe trên con đường quen thuộc.
Yoshiki
Hikaru, cậu muốn ăn gì không? // đứng trước cửa tiệm đồ ăn //
Yoshiki
Vậy gọi thịt băm chiên xù nhé.
Hikaru
// cắn một miếng // ngon quá!!!
Yoshiki
Cái này chúng ta đã ăn rất nhiều lần rồi mà. Cứ như thể cậu chưa bao giờ được sống vậy.
Hikaru
Tớ không biết nữa, không biết mình là ma hay quái vật nhỉ?
mèo
Meo~ // bước ra, cọ cọ vào chân Yoshiki//
Hikaru
A dễ thương quá. // cúi xuống //
mèo
MEOO!! // xù lông lên, chạy đi//
Yoshiki
Vậy cậu còn muốn đi đâu nữa không?
Hikaru
Cậu vẫn tốt bụng như vậy nhỉ.
Yoshiki
Không, đó không phải tốt bụng mà chỉ là nuông chiều bản thân thôi.
Hikaru
Không cậu vẫn tốt bụng. Kể cả với một kẻ không ra người, ra quỷ như tớ còn gì
Lúc sau, Yoshiki cùng Hikaru dừng xe đạp lại bước đi chậm rãi trên con đường mòn.
Hikaru
A là chuồn chuồn. // chỉ vào con chuồn chuồn đậu trên xe //
Hikaru
đúng rồi cho tớ qua nhà cậu đọc nốt mấy cuốn truyện được không?
Yoshiki
// ngập ngừng// à... ừm được thôi.
nhân vật nữ
ng-ngài Nonuki đã xuống núi rồi sao?
Yoshiki
// ngơ ngác + hoang mang // h-hả ngài Nonuki?
Hikaru
// dậm chân, ánh mắt loé lên tia đỏ đầy sát khí, im lặng//
nhân vật nữ
//Giật mình, sợ hãi trốn đi//
Yoshiki
Nhưng có thật là, Hikaru đã ch*t thật chưa?
Hikaru
ừ, cậu ta ch*t thật rồi.
Hikaru
Nhưng không phải do tôi đâu, lúc đó cậu ta đã hấp hối rồi.
Hikaru
Tôi chỉ vô tình tìm thấy thôi.
Yoshiki
//Về đến nhà, cậu đứng trước cửa nhà, nhìn cửa hơi cúi xuống nhưng không bước vào// Hikaru, cậu có thích tôi không?
Hikaru
Có rất thích, rất yêu cậu, Yoshiki.
Yoshiki
// nước mắt theo khóe mắt cậu chảy xuống, im lặng không để 'Hikaru' biết mình đang khóc//
Yoshiki
// mở cửa bước vào nhà, quay đầu lại// vậy thì đừng bao giờ bỏ tôi lại một mình nữa nhé.
Tại căn nhà Matsuura, bà ta ngồi co ro trước cửa, có thứ gì đó đang ở trước cửa nhà bà ta gõ cửa liên tục
???
Có bưu kiện xin bà ra nhận cho.
nhân vật nữ
Matsuura: không mở đâu, đừng tới.
nhân vật nữ
Matsuura: sẽ không có ai đến đây vào giữa đêm thế này cả.
???
Vậy tôi sẽ tìm đường đi khác vậy.
Tiếng động phát ra từ căn phòng sau lưng khiến Matsuura giật mình từ từ quay lại. ánh mắt bà ta mở to sợ hãi tột cùng.
???
tôi tìm được đường vào rồi.
nhân vật nữ
Matsuura:* thật sự không thể ngăn cản được nữa rồi*
Ko
Hìn lu mn, dạo này tui đang phải đi học đội tuyển Sử học sinh giỏi nên sẽ có ít thời gian viết hơn nhưng khum sao tui sẽ cố gắng để viết cho mn nha
Comments
Sứa Không Ngủ 💤
ổng chớt vì 1 cái cây😞 cái chết lãng xẹt vãi ò
2025-08-01
3