#2: "Thảm hoạ"

†______________†
Nhìn Quỳnh Anh lúi húi với cấy chổi, Ngân Mỹ thở dài
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Này!
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ? //quay đầu nhìn cô//
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Cô... từng làm người hầu chưa?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ rồi
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
À... làm cho mẹ em á
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Mà mẹ em bị lẫn nên cứ kêu em lau hoài luôn
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Mẹ cô bị lẫn?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nhiều lúc mẹ em không nhớ em là ai luôn
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nhưng em không buồn đâu, chỉ mong mẹ được vui
Giọng nói em hồn nhiên, nhẹ tênh như gió. Nhưng khi nói đến đoạn "mẹ em không nhớ em là ai", mắt Quỳnh Anh có gì đó chùng xuống, dù chỉ một giây
Ngân Mỹ im lặng, không hỏi thêm
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nếu chị đuổi em... Em cũng hiểu
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nhưng mà chị ơi...
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Gì?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Cho em ở lại vài ngày thôi nha?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Chị không cần phải trả lương cho em đâu, em chỉ muốn học cách sống tử tế
Ở nhà này, tuy bố mẹ cô còn. Nhưng cách họ dạy dỗ, quan tâm cô chẳng nhiều. Chẳng đặt sự yêu thương cho cô, nên từ nhỏ, cô đã quen với cô đơn. Học cách làm quen với việc nói ít đi, học cách không để trái tim mình dao động bởi những lời nói ngọt ngào. Với những vết thương không ai hiểu kể cả bố mẹ, những tiếng tích tắc của đồng hồ trong những đêm bố mẹ đi công tác... và cả khi cô đã ở riêng.... Vẫn bị ám ảnh nó
Nhưng bây giờ, cô gái tóc ngắn ấy... vừa làm cháy bếp, vừa phá hỏng ly trà Nhật cổ — nhưng vẫn nhìn cô bằng ánh mắt ngây ngốc và thật lòng nhất mà cô từng thấy
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
//khẽ thở dài// Cô lau xong nhà thì lên gác, dọn khung tranh tầng hai
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Rõ! Em đi liền ạ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Không cần hô khẩu hiệu
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ! Em xin lỗi chị chủ yêu quý
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
... Cái gì???
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
À à... Em lỡ miệng... Mà lỡ rồi thì thôi ha
Và thế là Quỳnh Anh cầm chổi chạy đi, chân nọ vấp chân kia, để lại một vệt nước loang dài như bản đồ thế giới thế giới trên sàn
Ngân Mỹ nhìn theo em. Không hiểu sao tại sao... Mình lại bật cười
_____
Buổi sáng ở biệt thự nhà họ Vũ luôn yên tĩnh... Ít nhất là trước khi Quỳnh Anh đến
Tiếng bước chân lạch bạch, tiếng lon gõ vào nhau lách cách, tiếng "ối dồi ôi" vang lên từ đâu đó ở tầng một... Tất cả gộp lại tạo thành một thứ âm thanh hỗn hộp khiến Ngân Mỹ — người vốn quen thức dậy trong sự im lặng — phải xoay người, đắp gối lên đầu
Không chỉ vậy. Dù ở trên tầng hai, cô vẫn nghe rõ tiếng xoong nồi, tiếng nước chảy. Và cả một tiếng ngân dài:
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Trà sữa ơi, xin đừng nổ nhaaaa
Cô mở mắt. Không cần báo thức, không cần ai gọi — những tiếng ồn ấy cũng đủ khiến một người theo chủ nghĩa tối giản như cô bật dậy
Bước vào bếp, cô thấy cảnh tưởng kỳ lạ: Một cô gái tóc ngắn rối bù buộc lệch một bên, đang khom lưng khuấy nồi nước màu tím tro, mặc tạp dề gấu con, miệng ngân nga như đang ở một thế giới khác
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Chị ơi~ Em làm trà sữa cho chị đó~
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Trà sữa?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ! Em coi trên mạng á!
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Mà em quên mua trân trâu nên thay bằng đậu đen... Vừa tốt cho sức khoẻ mà không bị lãng phí
Ngân Mỹ liếc nhìn cái nồi. Thứ bên trong trông giống như một cái nỗi bất ổn cần được cách ly
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Và tôi uống cái đó... để viết di chúc à?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Hở? Không! Không!
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Em có vắt khăn rửa ly kỹ lắm
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Khăn nào?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
À... Khăn lau bàn á... Nó mềm hơn cái trong bếp
Sự im lặng dâng lên như thủy triều. Cô đưa tay day trán, một tuần trước cô còn nghĩ sự mệt mỏi nhất cuộc đời mình là cổ phiếu tụt giá. Giờ đây... là việc phân biệt đâu là khăn lau bàn và khăn lau mặt với người giúp việc
___
Sau khi bị "Cấm nấu ăn trong 3 ngày" , Quỳnh Anh đành lặng lẽ ngồi bên uống trà với chủ nhân
Hai ly trà được bày ra. Một là trà hoa mà Ngân Mỹ tự pha. Một là... trà sữa đậu đen phiên bản tận thế của Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Chị không thích thật sao...?
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Thích thì tôi đã không gọi là 'hủy diệt loài người'
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
.... À, phải ha
Câu nói tưởng chừng vô tư ấy khiến cô gái tóc ngắn mắt cụp xuống
Trong ánh nắng nhẹ rọi qua rèm, Ngân Mỹ lần đầu tiên nhìn kỹ Quỳnh Anh không cười
Gương mặt ấy vẫn trẻ con, nhưng có gì đó hơi... mệt. Như người ta đã chạy rất lâu trong bóng tối, và chỉ vừa tìm thấy một nơi có ánh đèn
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Tôi hỏi thật. Vì sao cô muốn làm giúp việc?
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Vì mẹ em không nhớ em là ai
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
...
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Lúc còn nhỏ, mẹ hay xoa đầu em, nói em là đứa ngoan nhất nhà
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nhưng dạo gần đây... mẹ nhìn em lạ lắm
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Mỗi lần em về, mẹ lại hỏi 'Cháu tìm ai?'
Giọng Quỳnh Anh nhỏ đi, nghẹn lại ở cổ. Tay siết nhẹ tách trà
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Em biết em ngốc, làm gì cũng hỏng
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Nhưng em muốn ở gần ai đó, làm điều gì đó có ích
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dù chỉ là lau nhà hay giặt đồ... Em chỉ muốn có cảm giác... được cần đến
Im lặng kéo dài
Ngân Mỹ không nói gì. Lồng ngực cô bỗng chùng xuống
Cô hiểu cảm giác đó. Cái cảm giác... Muốn được ai đó giữ lại
Không phải vì năng lực, không vì lợi ích. Mà đơn giản vì bản thân mình là "ai đó đáng được ở lại"
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Tôi không đuổi cô nữa
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Thật ạ? //đôi mắt tròn xòe ánh lên hy vọng//
Vũ Thị Ngân Mỹ
Vũ Thị Ngân Mỹ
Nhưng cô phải hứa từ nay không được lau bàn bằng khăn lau mặt nữa
Phí Quỳnh Anh
Phí Quỳnh Anh
Dạ dạ! Em hứa! Em thề luôn! Em sẽ dán nhãn từng cái khăn
Ngân Mỹ không đáp. Nhưng môi cô khẽ cong lên một đường cong hoàn hảo
†____________†
t là chị Phiến
t là chị Phiến
Hẹ hẹ
t là chị Phiến
t là chị Phiến
=)))
Hot

Comments

cà thơi đu EXSH

cà thơi đu EXSH

Chạy đi Shynnn lổ rồi lổ rồiii

2025-08-04

7

Jun(bị bia đia liệu có ai bt?)

Jun(bị bia đia liệu có ai bt?)

trời đất ơi là trời..thôi chị dạy lại cho em đi mốt em làm cho cn bạn em..

2025-08-13

2

Meo

Meo

Chị nấu thuốc độc hả=)

2025-08-06

6

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play