Chăm sóc - Trả Công - Bé ngoan

Em ngồi trong phòng vẫn nhìn ngó xung quanh, lại vô tình va phải tấm hình ba người trên bàn
Ôm theo cừu bông, em lại gần bàn để nhìn cho rõ
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/nhíu mày/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Ba người họ, mối quan hệ thật không rõ ràng.."
Anh đi vào, trên tay là ly nước gừng và đĩa bánh dâu nhỏ xinh. Em quay đầu thấy anh liền nhanh chóng chạy lại giường ngồi
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
/thổi nhẹ/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
/đưa sang/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Anh cầm giúp em
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Em tự uống được
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Nào há miệng/xích lại/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Tôi còn con nít chắc!"
Em ngoan ngoãn hai tay ôm lấy chiếc ly sứ còn nóng hổi, anh nhẹ nhàng đưa tay ra đỡ lấy, tay kia thì xoa xoa đầu em
Em cúi đầu nhấp một ngụm nhỏ, hơi cau mày vì bị độ nóng làm cho giật mình nhẹ
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Uống chậm thôi, còn nóng lắm
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Mình có bỏ nhiều mật ong quá không nhỉ?"
Em vừa uống hết ngụm cuối cùng, anh nhẹ tay đỡ lấy ly, đặt sang bên cạnh rồi quay sang nắm lấy tay em
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/nhìn xuống/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Còn thấy mệt ở đâu không?
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Lát nữa bác sĩ của anh sẽ đến khám cho em
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/lắc đầu/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Không cần đâu, dù gì em cũng là bác sĩ mà
Anh hỏi, ánh mắt vẫn dõi theo gương mặt em như sợ bỏ sót chút nhăn nào
Anh khẽ đưa tay chạm nhẹ lên má em, sợ nếu mạnh tay sẽ làm em khó chịu
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Làm gì vậy?/né/
Tay anh khựng lại giữa không trung, thoáng hụt hẫng hiện trên nét mặt nhưng anh nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Thì..cũng phải trả công một chút chứ?
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Anh đút nước, hỏi han, dỗ uống từng ngụm luôn đấy
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/quay mặt đi/*Trời ạ..lại bị gài..*
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Đây/chỉ chỉ/
Em quay sang, chưa kịp hiểu thì anh đã hơi nghiêng người, đưa má sát lại, chỉ cách em vài phân
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Hôn một cái là được
Em tròn mắt, tim đập rộn cả lồng ngực, má bắt đầu nóng ran, tai cũng đỏ ửng
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/mỉm cười/
Anh tưởng em sẽ quay đi như mọi lần, nhưng lần này rất nhanh em nghiêng người tới
Chụt!
Môi xinh vừa vặn đặt trên má anh một cái chạm nhẹ tênh
Anh sững người mất mấy giây, rồi bất chợt cười khẽ, nụ cười kéo lên tận khóe mắt
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/quay mặt đi/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Đáng yêu quá"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Sao thế, hôn một cái đã đỏ mặt rồi hả?
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
*Cái tên cáo già này*
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Hửm?
Anh trèo thẳng lên giường, tay thuận tiện choàng qua ôm lấy bả vai em kéo sát lại
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/đẩy ra/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Giữ thân chút đi
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Tại sao mình lại nghĩ anh ta tốt được chứ"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Cái đồ đáng yêu này, muốn hôn quá.."
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Không được, em ấy sẽ sợ mất"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Quách Thành Vũ à bình tĩnh đã"
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Tránh ra
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Không tránh, một bên là không đều đó
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Đừng có đòi hỏi, vậy là đủ rồi!
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Chưa đủ
Vừa dứt câu anh bật dậy, không nhanh không chậm anh kéo tay em xích lại thuận tiện nhẹ nhàng áp môi lên môi
Em dù bất ngờ nhưng không đẩy ra, cũng rất nhanh mà phối hợp
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Tiểu Soái.."
NovelToon
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/hơi nhíu mày/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Không được, em ấy đang bệnh.."
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
/rời môi/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/hụt hẫng/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Ơ.."
Tay anh xoa xoa đầu nhỏ rồi hôn nhẹ lên hai bên má em cất giọng dỗ dành
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Ăn bánh nha?
Em mím môi cố giấu đi vẻ hân hoan trong lòng rồi gật nhẹ. Còn anh thì cười sắp hiện cả vết chân chim ra rồi
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Ăn một ít rồi lại nằm ngủ một lát
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Sau đó bác sĩ sẽ đến khám cho em
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Sẽ không khó chịu nữa, được chứ?
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/cười xinh/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Được
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Ngoan như vậy..càng khiến anh muốn nhốt em lại"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Giấu em ở nơi không ai tìm được"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Để em chỉ cười với anh, chỉ thuộc về anh thôi..."
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
/bừng tỉnh/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Mày điên rồi à, Soái Soái sẽ sợ đấy"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Mày muốn mất em ấy thật sao?"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Chờ đã.."
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
"Chỉ cần em ấy không biết, thì sẽ không sợ..phải không?"
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/nhìn anh khó hiểu/
Nãy giờ em ngồi quan sát chỉ thấy anh nhìn về một hướng
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Quách Thành Vũ?
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Sao thế?
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Em khó chịu ở đâu sao?
Nghe thấy em gọi, anh liền thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn của mình mà đặt đĩa bánh xuống chú ý đến em
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
Không phải, anh mệt sao?
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Đâu có, em nghĩ nhiều rồi
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Ăn bánh nhé, anh đút em ăn nha
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Vẻ mặt này.."
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Lại giấu chuyện gì đây mà"
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
"Biểu hiện này, sao mình thấy quen quen"
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
A nào/đưa đến/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
A
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/há miệng/
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
Giỏi lắm
Quách Thành Vũ
Quách Thành Vũ
/hôn má em/
Khương Tiểu Soái
Khương Tiểu Soái
/cười nhẹ/
__________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play