Chương 3: Đến Yến Quốc

Tiếng vó ngựa lần nữa vang lên, tiến lại gần lại nơi nàng. Nguyệt Vân cảnh giác nhìn theo hướng đó. " Đám người này, sao mãi không dứt vậy ".

Yến Lăng quay người lại, thấy mấy người trước mắt, chàng đưa tay chắn trước Nguyệt Vân ngăn nàng lại. " Không cần căng thẳng, họ là người của ta ".

Ngựa dừng lại, một thị vệ búi tóc cao về sau bước xuống, tiến nhanh về phía chàng. "Vương gia, thứ lỗi thuộc hạ đến chậm trễ ". Thị vệ đó quỳ một gối xuống, kính cẩn lên tiếng.

" Đứng dậy đi ". Yến Lăng lên tiếng.

Yến Lăng chuyển ánh mắt về phía Nguyệt Vân. " Đi thôi, ta đưa ngươi đến Yến Quốc ".

Nguyệt Vân bước đến gần hắn. Nàng chuyển ánh mắt một lượt, ánh mắt dừng lại trước một con ngựa màu trắng gần đó. Nàng tiến lại gần. " Được, chúng ta đi ".

Thị vệ cau mày, lên tiếng. " To gan, đó là ngựa của Vương gia. Không muốn chết thì lập tức tránh ra ". Yến Lăng có một con ngựa riêng, được chàng nuôi từ khi còn nhỏ. Ngoài chàng ra, không ai có thể ngồi lên nó.

Nguyệt Vân khẽ cười, nàng nắm lấy dây cương, một lực ngồi lên lưng ngựa. Con ngựa trắng bắt đầu kháng cự điên cuồng. Nguyệt Vân giữ chặt dây cương, khẽ vuốt lông bờm mềm mại của nó. Một mùi hương bắt đầu lan toả.

Chú ngựa trắng bắt đầu yên lặng, không kháng cự nữa. Nguyệt Vân khẽ cười. " Ngoan lắm ".

Yến Lăng bước đến gần nàng. " Ngươi cho nó ngửi cái gì vậy? ". Lúc nàng vuốt ve bờm ngựa, chàng đã ngửi thấy một mùi hương thơm thoang thoảng.

" Một mùi hương khiến động vật dễ chịu ". Nguyệt Vân đáp. Nàng từng điều chế ra một mùi hương thơm để thuần phục động vật, mùi hương khiến chúng cảm thấy dễ chịu, sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Từ trước đến nay nàng thuần phục động vật dùng mùi hương này chưa bao giờ thất bại.

Nàng cúi tầm mắt xuống thân thể Yến Lăng. " Vết thương của ngươi chữa lành, tốt nhất nên ngồi xe ngựa đi. Đúng rồi, còn thị nữ của ta nữa, ngươi phải cho người chăm sóc muội ấy đấy ". Dứt câu, nàng kéo cương ngựa tiến về phía trước.

Thị vệ đứng phía sau, bất bình lên tiếng. "Vương gia, nàng ta thật sự to gan, có cần thuộc hạ...".

Chưa để thị vệ nói hết câu, chàng đã cắt ngang. " Không cần. Tiết Ngũ chăm sóc cho thị nữ của nàng ta ". Chàng hướng ánh mắt theo bóng lưng nàng, khoé môi nở nụ cười. Bao nhiêu năm như vậy rồi, chưa ai dám ra lệnh cho chàng như nàng cả.

Yến Lăng tiến đến gần một con ngựa khác, leo lên, ngựa vừa đi được mấy bước, chàng bất giác chuyển ánh mắt sắc lạnh về phía rừng trúc đang bị bóng tối bao trùm hai bên, thầm nghĩ. " Có người, nhưng hình như bọn họ không có ác ý. Giống như âm thầm bảo vệ ai đó ". Ánh mắt chàng chuyển về phía Nguyệt Vân.

Yến Lăng giật dây cương, ngựa nhanh chóng đuổi theo Nguyệt Vân. " Ngươi tên gì? ".

" Nguyệt Vân ". Nguyệt Vân đáp.

" Ngươi phát hiện ra thân phận của ta từ bao giờ? ". Chàng khá tò mò sao nàng lại phát hiện ra thân phận của chàng. Chàng chưa hề nói thân phận của chàng ra. Sao nàng lại biết được?

" Từ lúc ngươi nhắc đến Yến Tuẫn, ta đã đoán được rồi ". Nàng đâu phải kẻ ngốc, người Yến Tuẫn muốn giết nhất không phải là Hoàng thúc của hắn Yến Vương gia Yến Lăng sao?

Yến Lăng im lặng không nói gì, chàng thầm nghĩ. " Chỉ một cái tên đã đoán được, nàng ta rất thông minh. Nhưng mà, nàng ta lại biết được chuyện nội bộ của Yến Quốc, thân phận của nàng ta chắc chắn không đơn giản. Nguyệt Vân, ngươi rốt cuộc có thân phận gì? ".

Mất 10 ngày, cuối cùng cũng đến kinh thành Yến Quốc.

Nguyệt Vân quan sát xung quanh, ánh mắt đầy vẻ thích thú. Nàng từng nghe nói kinh thành Yến Quốc rất nhộn nhịp, cũng có nhiều thứ mới lạ. Bây giờ tận mắt nhìn thấy, đúng như lời đồn.

Nguyệt Vân chỉ tay vào một gian bánh ngọt đủ màu sắc gần đó, quay sang Yến Lăng hỏi. " Đó là bánh gì vậy? ".

" Bánh ngũ sắc. Ngươi muốn nếm thử? ". Yến Lăng đáp.

Nguyệt Vân gật đầu. Ở Thiên Quốc không có loại bánh này, nàng rất muốn biết vị của nó như thế nào?

Yến Lăng chuyển ánh mắt về sau, dừng lại trên người Tiết Ngũ. " Tiết Ngũ, đi mua một ít về đây ".

Tiết Ngũ sững sờ. Hắn chưa bao giờ thấy Yến Lăng đối xử với cô nương nào tốt như vậy. Tiết Ngũ gật đầu, bước xuống ngựa đi đến gian hàng mua một ít bánh đưa cho Nguyệt Vân.

Nguyệt Vân cầm lấy, vui vẻ đưa lên miệng. Vị ngọt lập tức hoà tan trong miệng nàng. "Ngon quá ". Nàng quay người lại, đưa cho Đường Tâm. " Tiểu Tâm, muội nếm thử xem ".

Đường Tâm nhận lấy, đưa vào miệng. " Tiểu thư, đúng thực rất ngon ".

" Có một miếng bánh ngũ sắc thôi, lại khiến ngươi vui vậy sao? ". Yến Lăng lên tiếng, chàng thầm nghĩ. " Nàng ta khác hoàn toàn với những tiểu thư danh giá ở Yến Quốc. Lại có thể đối xử thị nữ của bản thân tốt như vậy. Thị nữ của nàng ta, nàng ta coi giống như muội muội của bản thân hơn ".

Chàng từng gặp rất nhiều tiểu thư danh giá. Không ai như nàng, họ đều coi thường thị nữ của mình, hở chút là trách mắng, là phạt. Họ coi thị nữ như một người thấp kém, chỉ xứng đáng hầu hạ họ.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Sẽ còn nhiều điều bất ngờ ở phía quận chúa nàng mà Yến Lăng vương gia chưa được biết lắm. YL vương chàng cứ từ từ mà khám phá bởi con người nàng vừa có tâm vừa có tầm, vừa xinh đẹp thông minh giỏi giang, vừa có gia thế, đâu thể so bì với những nữ nhân tầm thường ngoài kia

2025-08-01

7

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Ngựa quý của vương gia quận chúa nàng chỉ cần một chiêu là có thể thuần phục thì vương gia cũng nhanh thôi😆😆😆 Nhiều năm rồi chưa có ai dám ra lệnh cho vương gia như nàng thì giờ có rồi đó. Nóc nhà thì phải khác biệt và đặc biệt chứ phải ko Yến Lăng vương😉😉😉

2025-08-01

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc Gặp Vô Tình
2 Chương 2: Con Người Ngươi Rất Khác Biệt Đấy
3 Chương 3: Đến Yến Quốc
4 Chương 4: Yến Vương Phủ
5 Chương 5: Tìm Hiểu Về Thân Thế Của Nguyệt Vân
6 Chương 6: Ta Quyết Là Được
7 Chương 7: Đến Tìm Nguyệt Vân
8 Chương 8: Dọn Sạch Bảo Khố
9 Chương 9: Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người
10 Chương 10: Điểm Yếu Của Yến Lăng
11 Chương 11: Tặng Y Phục
12 Chương 12: Gặp Mặt Hoàng Đế Yến Quốc
13 Chương 13: Bệnh Dịch
14 Chương 14: Mắc Bệnh
15 Chương 15: Hái Thuốc
16 Chương 16: Mạng Của Huynh Là Của Muội
17 Chương 17: Ý Đồ Của Hoàng Hậu
18 Chương 18: Bộ Mặt Của Hoàng Hậu
19 Chương 19: Rượu Tương Tư
20 Chương 20: Say Rượu
21 Chương 21: Tặng Quà
22 Chương 22: Tiệc Trung Thu
23 Chương 23: Thân Phận Được Phơi Bày
24 Chương 24: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích
25 Chương 25: Giao Đấu
26 Chương 26: Đến Ở Phủ Của Thiên Quốc
27 Chương 27: Ta Chính Là Thích Con Người Đó Của Muội Ấy
28 Chương 28: Yến Tuẫn Đến Phủ
29 Chương 29: Thái Tử Bạch Quốc
30 Chương 30: Ghen
31 Chương 31: Vị Khách Không Mời
32 Chương 32: Ngươi Cũng Xứng Biết Thân Phận Của Ta?
33 Chương 33: Muốn Chơi Thì Bản Quận Chúa Chơi Với Ngươi
34 Chương 34: Điệu Múa Của Nguyệt Vân
35 Chương 35: Sự Đáng Sợ Của Nguyệt Vân
36 Chương 36: Đoạn Tử Tuyệt Tôn
37 Chương 37: Ta Dù Có Là Ai, Vẫn Là Yến Lăng Của Muội
38 Chương 38: Trần Thuỵ Nhi Đến Tìm Nguyệt Vân
39 Chương 39: Dạy Một Bài Học Cho Trần Thuỵ Nhi
40 Chương 40: Ta Muốn Mạng Của Ngươi
41 Chương 41: Tướng Phu Thê
42 Chương 42: Lấy Độc Trị Độc
43 Chương 43: Ta Thực Sự Không Thể Rời Xa Muội
44 Chương 44: Một Đi Không Về
45 Chương 45: Bộ Mặt Thật Bại Lộ
46 Chương 46: Chợ Đêm
47 Chương 47: Huyết Tuyết Liên
48 Chương 48: Chí Bảo Trong Độc Dược
49 Chương 49: Hoả Băng Tương Khắc
50 Chương 50: Lựa Chọn
51 Chương 51: Đi Săn
52 Chương 52: Loại Bỏ Sa Ân Thương Hội
53 Chương 53: Hoàng Đế Yến Quốc Đổ Bệnh
54 Chương 54: Tâm Tư Của Yến Tuẫn
55 Chương 55: Kế Hoạch Của Nguyệt Vân
56 Chương 56: Xử Lý Phản Đồ
57 Chương 57: Thân Thế Thật Của Yến Tuẫn
58 Chương 58: Đến Thiên Quốc
59 Chương 59: Giết Hết Một Người Không Giữ
60 Chương 60: Thiên Quốc
61 Chương 61: Giao Đấu Với Chiến Vương
62 Chương 62: Mạng Đổi Mạng
63 Chương 63: Thay Đổi Thái Độ
64 Chương 64: Tâm Linh Tương Thông
65 Chương 65: Đến Quách Phủ
66 Chương 66: Tự Tìm Đường Chết
67 Chương 67: Cầu Xin
68 Chương 68: Quách Tương Đến Phủ
69 Chương 69: Đến Một Người, Giết Một Người
70 Chương 70: Bạch Tuân Bị Trừng Phạt
71 Chương 71: Doạ Sợ Bạch Lân
72 Chương 72: Gieo Mầm Nghi Ngờ
73 Chương 73: Vị Trí Vững Chắc
74 Chương 74: Rời Khỏi Bạch Quốc
75 Chương 75: Thành Thân
76 Chương 76: Rơi Xuống Vực
77 Chương 77: Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
78 Chương 78: Thả Đèn Khổng Minh
79 Chương 79: Âm Mưu Của Thiệu Lãnh
80 Chương 80: Đại Hôn
81 Chương 81: Cổ Trùng
82 Chương 82: Hôn Mê
83 Chương 83: Cầu Nguyện
84 Chương 84: Tỉnh Lại
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Cuộc Gặp Vô Tình
2
Chương 2: Con Người Ngươi Rất Khác Biệt Đấy
3
Chương 3: Đến Yến Quốc
4
Chương 4: Yến Vương Phủ
5
Chương 5: Tìm Hiểu Về Thân Thế Của Nguyệt Vân
6
Chương 6: Ta Quyết Là Được
7
Chương 7: Đến Tìm Nguyệt Vân
8
Chương 8: Dọn Sạch Bảo Khố
9
Chương 9: Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người
10
Chương 10: Điểm Yếu Của Yến Lăng
11
Chương 11: Tặng Y Phục
12
Chương 12: Gặp Mặt Hoàng Đế Yến Quốc
13
Chương 13: Bệnh Dịch
14
Chương 14: Mắc Bệnh
15
Chương 15: Hái Thuốc
16
Chương 16: Mạng Của Huynh Là Của Muội
17
Chương 17: Ý Đồ Của Hoàng Hậu
18
Chương 18: Bộ Mặt Của Hoàng Hậu
19
Chương 19: Rượu Tương Tư
20
Chương 20: Say Rượu
21
Chương 21: Tặng Quà
22
Chương 22: Tiệc Trung Thu
23
Chương 23: Thân Phận Được Phơi Bày
24
Chương 24: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích
25
Chương 25: Giao Đấu
26
Chương 26: Đến Ở Phủ Của Thiên Quốc
27
Chương 27: Ta Chính Là Thích Con Người Đó Của Muội Ấy
28
Chương 28: Yến Tuẫn Đến Phủ
29
Chương 29: Thái Tử Bạch Quốc
30
Chương 30: Ghen
31
Chương 31: Vị Khách Không Mời
32
Chương 32: Ngươi Cũng Xứng Biết Thân Phận Của Ta?
33
Chương 33: Muốn Chơi Thì Bản Quận Chúa Chơi Với Ngươi
34
Chương 34: Điệu Múa Của Nguyệt Vân
35
Chương 35: Sự Đáng Sợ Của Nguyệt Vân
36
Chương 36: Đoạn Tử Tuyệt Tôn
37
Chương 37: Ta Dù Có Là Ai, Vẫn Là Yến Lăng Của Muội
38
Chương 38: Trần Thuỵ Nhi Đến Tìm Nguyệt Vân
39
Chương 39: Dạy Một Bài Học Cho Trần Thuỵ Nhi
40
Chương 40: Ta Muốn Mạng Của Ngươi
41
Chương 41: Tướng Phu Thê
42
Chương 42: Lấy Độc Trị Độc
43
Chương 43: Ta Thực Sự Không Thể Rời Xa Muội
44
Chương 44: Một Đi Không Về
45
Chương 45: Bộ Mặt Thật Bại Lộ
46
Chương 46: Chợ Đêm
47
Chương 47: Huyết Tuyết Liên
48
Chương 48: Chí Bảo Trong Độc Dược
49
Chương 49: Hoả Băng Tương Khắc
50
Chương 50: Lựa Chọn
51
Chương 51: Đi Săn
52
Chương 52: Loại Bỏ Sa Ân Thương Hội
53
Chương 53: Hoàng Đế Yến Quốc Đổ Bệnh
54
Chương 54: Tâm Tư Của Yến Tuẫn
55
Chương 55: Kế Hoạch Của Nguyệt Vân
56
Chương 56: Xử Lý Phản Đồ
57
Chương 57: Thân Thế Thật Của Yến Tuẫn
58
Chương 58: Đến Thiên Quốc
59
Chương 59: Giết Hết Một Người Không Giữ
60
Chương 60: Thiên Quốc
61
Chương 61: Giao Đấu Với Chiến Vương
62
Chương 62: Mạng Đổi Mạng
63
Chương 63: Thay Đổi Thái Độ
64
Chương 64: Tâm Linh Tương Thông
65
Chương 65: Đến Quách Phủ
66
Chương 66: Tự Tìm Đường Chết
67
Chương 67: Cầu Xin
68
Chương 68: Quách Tương Đến Phủ
69
Chương 69: Đến Một Người, Giết Một Người
70
Chương 70: Bạch Tuân Bị Trừng Phạt
71
Chương 71: Doạ Sợ Bạch Lân
72
Chương 72: Gieo Mầm Nghi Ngờ
73
Chương 73: Vị Trí Vững Chắc
74
Chương 74: Rời Khỏi Bạch Quốc
75
Chương 75: Thành Thân
76
Chương 76: Rơi Xuống Vực
77
Chương 77: Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
78
Chương 78: Thả Đèn Khổng Minh
79
Chương 79: Âm Mưu Của Thiệu Lãnh
80
Chương 80: Đại Hôn
81
Chương 81: Cổ Trùng
82
Chương 82: Hôn Mê
83
Chương 83: Cầu Nguyện
84
Chương 84: Tỉnh Lại

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play