Sủng Phi Tinh Nghịch Của Yến Vương Gia

Sủng Phi Tinh Nghịch Của Yến Vương Gia

Chương 1: Cuộc Gặp Vô Tình

* Lưu ý: Đây là phần 2 của bộ Vương Phi Tài Năng Của Chiến Vương.

Màn đêm buông xuống, không gian trở nên tĩnh lặng, có thể nghe rõ tiếng gió đan xen với lá trúc.

Tiếng đao kiếm va chạm vào nhau vang vọng khắp rừng trúc, khiến Huyền Nguyệt Vân tỉnh giấc, nàng hướng ánh mắt về phía tiếng động phát ra. " Phía đó có chuyện ". Nàng tiến nhanh về phía phát ra tiếng động.

Đến gần, Nguyệt Vân nhìn thấy một nam nhân trong bộ y phục màu đen, phía sau là một đám người đang truy sát.

Nguyệt Vân cau mày, lên tiếng. " Ỷ đông hiếp yếu, bản quận chúa ghét nhất ". Nàng vung tay, mấy cây trâm màu xanh ngọc, phía cuối trâm còn có hai bông hoa đào tinh xảo. Cây trâm phi về phía đám người đang truy sát, đâm vào tim bọn chúng, khiến bọn chúng lập tức ngã xuống.

Nàng học độc dược từ nhỏ, trên trâm nàng thường dùng đều có chứa độc tố cực mạnh, chỉ cần lướt qua da, là có thể mất mạng.

Nguyệt Vân khẽ cười. Nàng tiến lại gần nam nhân kia, nhìn hắn, lên tiếng hỏi. " Ngươi không sao chứ? ".

Hắn ta ngước lên nhìn nàng, tầm mắt dần mơ hồ, ngất đi.

Nguyệt Vân ngồi xuống, một mùi máu tanh nồng, được pha lẫn chút mùi hương thơm của thảo dược sộc vào khoang mũi nàng. " Mùi hương này ". Nàng vạch y phục của nam nhân đó ra, trước ngực hắn xuất hiện những đường vân màu đen. " Trúng độc rồi ".

Một giọng nói vang lên phía sau nàng. " Quận chúa, người đi đâu vậy? Muội tìm người khắp nơi ".

Nguyệt Vân quay người lại, một cô nương mặc y phục màu hồng nhạt, gương mặt nhỏ nhắn, lo lắng đứng trước mặt nàng.

" Tiểu Tâm, muội đến đúng lúc lắm, giúp ta đưa người này về chỗ của chúng ta ". Nguyệt Vân lên tiếng.

Đường Tâm không hiểu chuyện gì, nhưng cũng gật đầu.

Đường Tâm là nô tỳ thân cận của Nguyệt Vân, được nàng cưu mang khi nàng ta còn là trẻ mồ côi lang thang, theo nàng từ nhỏ đến bây giờ, đã là 10 năm.

Đến nơi dừng chân của Nguyệt Vân, nàng cởi y phục của nam nhân đó ra, giúp hắn giải độc, giúp hắn băng bó vết thương.

Nguyệt Vân từ nhỏ tuy được cưng chiều, nhưng nàng cũng được Chiến Vương và Tiêu Nguyệt dạy dỗ cẩn thận. Thấy người gặp nạn, nhất định phải cứu giúp.

Đường Tâm nhìn nàng, lên tiếng hỏi. " Quận chúa, hắn là ai vậy? ".

" Ta cũng không biết, thấy hắn bị truy sát, ta cứu hân thôi ". Nguyệt Vân gõ nhẹ vào trán Đường Tâm, lên tiếng. " Không phải ta đã nói với muội rồi sao? Ra ngoài không được gọi là Quận chúa nữa, gọi là Tiểu thư ".

Đường Tâm gật đầu. " Muội biết rồi Quận à không Tiểu thư, muội gọi quen rồi, trong thời gian ngắn như vậy vẫn không sửa được ".

Lúc này, tại Chiến Vương phủ Thiên Quốc. Tam Tử lên tiếng. " Vương gia Vương phi, để Quận chúa ra ngoài như vậy, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ ạ? Dù sao bên ngoài cũng hiểm ác, nguy hiểm ".

Tử Nhan thản nhiên đáp. " Ngươi đừng lo nữa, Quận chúa không phải là một cô nương ai cũng có thể bắt nạt được đâu, nên lo Quận chúa không bắt nạt ai thì hơn. Hơn nữa, chắc Vương gia Vương phi sớm đã an bài cẩn thận rồi ".

Tam Tử chuyển ánh mắt về phía hai người. Chiến Vương bình thản uống trà. " Ta đã cho người của Ám Dạ âm thầm đi theo bảo vệ con bé rồi ".

Mấy ngày trước, Nguyệt Vân để lại một bức thư, rồi cùng với Đường Tâm rời khỏi Chiến Vương phủ, đi đến Yến Quốc, một nước khá lớn.

Nguyệt Vân muốn ra ngoài, nhìn ngắm thế giới bên ngoài, muốn xem thế giới bên ngoài có điều gì thú vị.

Sau khi biết chuyện, Chiến Vương và Tiêu Nguyệt cũng không ngăn cản, chỉ cho người âm thầm bảo vệ nàng. Nguyệt Vân đã lớn, cũng nên ra ngoài nhìn thế giới rồi.

Chiến Vương và Tiêu Nguyệt cũng không thể giữ mãi Nguyệt Vân bên cạnh, để nàng ra ngoài, cũng là một điều tốt.

Nửa canh giờ sau, nam nhân kia tỉnh dậy, một cô nương xinh đẹp, đôi mắt to tròn lấp lánh, bờ môi mỏng hồng đỏ tự nhiên mơ hồ xuất hiện trước mắt hắn.

Hắn ngồi bật dậy, bóp cổ Nguyệt Vân. " Ngươi là ai? Ai phái ngươi đến đây? ". Hắn chỉ nhớ hắn bị truy sát, nhưng không hề nhớ Nguyệt Vân đã cứu hắn. Ký ức đó quá mơ hồ, hắn không biết đó có phải là thực không?

Nguyệt Vân cau mày, nàng hất mạnh tay nam nhân đó ra, đứng dậy, vẻ mặt giận dữ. " Con người ngươi sao lại kỳ lạ như vậy. Ta vừa cứu ngươi đấy, ngươi lại muốn giết ta, biết ngươi vong ơn bội nghĩa như vậy, lúc băng bó vết thương cho ngươi, ta đã đổ thêm thuốc độc vào rồi ".

Hắn nhìn Nguyệt Vân một lúc lâu, chăm chú nhìn ánh mắt nàng, hắn dần chuyển ánh mắt xuống thân thể hắn, vết thương đều đã được băng bó, độc cũng đã được giải. Lúc này hắn mới biết, những gì nàng nói là thật, nàng thực sự đã cứu hắn.

Hắn thu tay về, giọng nói lạnh lùng lên tiếng. "Đa tạ ".

Nguyệt Vân sững lại, nàng mất nhiều công sức cứu hắn, vậy mà hắn lại chỉ đáp lại có hai chữ ngắn ngủi, còn dùng vẻ mặt lạnh tanh nói với nàng. Nàng siết chặt tay, vẻ mặt giận dữ. " Ngươi...".

Đường Tâm vội kéo Nguyệt Vân lại, nhỏ giọng.

" Tiểu thư, người đừng giận nữa. Hắn còn đang bị thương, bỏ qua đi ".

Nguyệt Vân giận dữ quay người đi về phía gốc cây gần đó, dựa lưng nghỉ ngơi, lên tiếng. "Biết như vậy, ta đã không cứu ngươi rồi".

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Quận chúa Nguyệt Vân là con của vương phi và Chiến vương gia, vậy là hệ liệt đời sau rồi. Thích đọc kiểu hệ liệt liền như này nha/Rose//Rose//Rose//Rose//Rose/

2025-08-01

8

umemiya hajime

umemiya hajime

tìm chéo ko 🥰

2025-09-24

0

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Cuộc gặp vô tình nhưng là định mệnh của nàng quận chúa

2025-08-27

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc Gặp Vô Tình
2 Chương 2: Con Người Ngươi Rất Khác Biệt Đấy
3 Chương 3: Đến Yến Quốc
4 Chương 4: Yến Vương Phủ
5 Chương 5: Tìm Hiểu Về Thân Thế Của Nguyệt Vân
6 Chương 6: Ta Quyết Là Được
7 Chương 7: Đến Tìm Nguyệt Vân
8 Chương 8: Dọn Sạch Bảo Khố
9 Chương 9: Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người
10 Chương 10: Điểm Yếu Của Yến Lăng
11 Chương 11: Tặng Y Phục
12 Chương 12: Gặp Mặt Hoàng Đế Yến Quốc
13 Chương 13: Bệnh Dịch
14 Chương 14: Mắc Bệnh
15 Chương 15: Hái Thuốc
16 Chương 16: Mạng Của Huynh Là Của Muội
17 Chương 17: Ý Đồ Của Hoàng Hậu
18 Chương 18: Bộ Mặt Của Hoàng Hậu
19 Chương 19: Rượu Tương Tư
20 Chương 20: Say Rượu
21 Chương 21: Tặng Quà
22 Chương 22: Tiệc Trung Thu
23 Chương 23: Thân Phận Được Phơi Bày
24 Chương 24: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích
25 Chương 25: Giao Đấu
26 Chương 26: Đến Ở Phủ Của Thiên Quốc
27 Chương 27: Ta Chính Là Thích Con Người Đó Của Muội Ấy
28 Chương 28: Yến Tuẫn Đến Phủ
29 Chương 29: Thái Tử Bạch Quốc
30 Chương 30: Ghen
31 Chương 31: Vị Khách Không Mời
32 Chương 32: Ngươi Cũng Xứng Biết Thân Phận Của Ta?
33 Chương 33: Muốn Chơi Thì Bản Quận Chúa Chơi Với Ngươi
34 Chương 34: Điệu Múa Của Nguyệt Vân
35 Chương 35: Sự Đáng Sợ Của Nguyệt Vân
36 Chương 36: Đoạn Tử Tuyệt Tôn
37 Chương 37: Ta Dù Có Là Ai, Vẫn Là Yến Lăng Của Muội
38 Chương 38: Trần Thuỵ Nhi Đến Tìm Nguyệt Vân
39 Chương 39: Dạy Một Bài Học Cho Trần Thuỵ Nhi
40 Chương 40: Ta Muốn Mạng Của Ngươi
41 Chương 41: Tướng Phu Thê
42 Chương 42: Lấy Độc Trị Độc
43 Chương 43: Ta Thực Sự Không Thể Rời Xa Muội
44 Chương 44: Một Đi Không Về
45 Chương 45: Bộ Mặt Thật Bại Lộ
46 Chương 46: Chợ Đêm
47 Chương 47: Huyết Tuyết Liên
48 Chương 48: Chí Bảo Trong Độc Dược
49 Chương 49: Hoả Băng Tương Khắc
50 Chương 50: Lựa Chọn
51 Chương 51: Đi Săn
52 Chương 52: Loại Bỏ Sa Ân Thương Hội
53 Chương 53: Hoàng Đế Yến Quốc Đổ Bệnh
54 Chương 54: Tâm Tư Của Yến Tuẫn
55 Chương 55: Kế Hoạch Của Nguyệt Vân
56 Chương 56: Xử Lý Phản Đồ
57 Chương 57: Thân Thế Thật Của Yến Tuẫn
58 Chương 58: Đến Thiên Quốc
59 Chương 59: Giết Hết Một Người Không Giữ
60 Chương 60: Thiên Quốc
61 Chương 61: Giao Đấu Với Chiến Vương
62 Chương 62: Mạng Đổi Mạng
63 Chương 63: Thay Đổi Thái Độ
64 Chương 64: Tâm Linh Tương Thông
65 Chương 65: Đến Quách Phủ
66 Chương 66: Tự Tìm Đường Chết
67 Chương 67: Cầu Xin
68 Chương 68: Quách Tương Đến Phủ
69 Chương 69: Đến Một Người, Giết Một Người
70 Chương 70: Bạch Tuân Bị Trừng Phạt
71 Chương 71: Doạ Sợ Bạch Lân
72 Chương 72: Gieo Mầm Nghi Ngờ
73 Chương 73: Vị Trí Vững Chắc
74 Chương 74: Rời Khỏi Bạch Quốc
75 Chương 75: Thành Thân
76 Chương 76: Rơi Xuống Vực
77 Chương 77: Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
78 Chương 78: Thả Đèn Khổng Minh
79 Chương 79: Âm Mưu Của Thiệu Lãnh
80 Chương 80: Đại Hôn
81 Chương 81: Cổ Trùng
82 Chương 82: Hôn Mê
83 Chương 83: Cầu Nguyện
84 Chương 84: Tỉnh Lại
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: Cuộc Gặp Vô Tình
2
Chương 2: Con Người Ngươi Rất Khác Biệt Đấy
3
Chương 3: Đến Yến Quốc
4
Chương 4: Yến Vương Phủ
5
Chương 5: Tìm Hiểu Về Thân Thế Của Nguyệt Vân
6
Chương 6: Ta Quyết Là Được
7
Chương 7: Đến Tìm Nguyệt Vân
8
Chương 8: Dọn Sạch Bảo Khố
9
Chương 9: Lấy Đạo Của Người Trả Lại Cho Người
10
Chương 10: Điểm Yếu Của Yến Lăng
11
Chương 11: Tặng Y Phục
12
Chương 12: Gặp Mặt Hoàng Đế Yến Quốc
13
Chương 13: Bệnh Dịch
14
Chương 14: Mắc Bệnh
15
Chương 15: Hái Thuốc
16
Chương 16: Mạng Của Huynh Là Của Muội
17
Chương 17: Ý Đồ Của Hoàng Hậu
18
Chương 18: Bộ Mặt Của Hoàng Hậu
19
Chương 19: Rượu Tương Tư
20
Chương 20: Say Rượu
21
Chương 21: Tặng Quà
22
Chương 22: Tiệc Trung Thu
23
Chương 23: Thân Phận Được Phơi Bày
24
Chương 24: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích
25
Chương 25: Giao Đấu
26
Chương 26: Đến Ở Phủ Của Thiên Quốc
27
Chương 27: Ta Chính Là Thích Con Người Đó Của Muội Ấy
28
Chương 28: Yến Tuẫn Đến Phủ
29
Chương 29: Thái Tử Bạch Quốc
30
Chương 30: Ghen
31
Chương 31: Vị Khách Không Mời
32
Chương 32: Ngươi Cũng Xứng Biết Thân Phận Của Ta?
33
Chương 33: Muốn Chơi Thì Bản Quận Chúa Chơi Với Ngươi
34
Chương 34: Điệu Múa Của Nguyệt Vân
35
Chương 35: Sự Đáng Sợ Của Nguyệt Vân
36
Chương 36: Đoạn Tử Tuyệt Tôn
37
Chương 37: Ta Dù Có Là Ai, Vẫn Là Yến Lăng Của Muội
38
Chương 38: Trần Thuỵ Nhi Đến Tìm Nguyệt Vân
39
Chương 39: Dạy Một Bài Học Cho Trần Thuỵ Nhi
40
Chương 40: Ta Muốn Mạng Của Ngươi
41
Chương 41: Tướng Phu Thê
42
Chương 42: Lấy Độc Trị Độc
43
Chương 43: Ta Thực Sự Không Thể Rời Xa Muội
44
Chương 44: Một Đi Không Về
45
Chương 45: Bộ Mặt Thật Bại Lộ
46
Chương 46: Chợ Đêm
47
Chương 47: Huyết Tuyết Liên
48
Chương 48: Chí Bảo Trong Độc Dược
49
Chương 49: Hoả Băng Tương Khắc
50
Chương 50: Lựa Chọn
51
Chương 51: Đi Săn
52
Chương 52: Loại Bỏ Sa Ân Thương Hội
53
Chương 53: Hoàng Đế Yến Quốc Đổ Bệnh
54
Chương 54: Tâm Tư Của Yến Tuẫn
55
Chương 55: Kế Hoạch Của Nguyệt Vân
56
Chương 56: Xử Lý Phản Đồ
57
Chương 57: Thân Thế Thật Của Yến Tuẫn
58
Chương 58: Đến Thiên Quốc
59
Chương 59: Giết Hết Một Người Không Giữ
60
Chương 60: Thiên Quốc
61
Chương 61: Giao Đấu Với Chiến Vương
62
Chương 62: Mạng Đổi Mạng
63
Chương 63: Thay Đổi Thái Độ
64
Chương 64: Tâm Linh Tương Thông
65
Chương 65: Đến Quách Phủ
66
Chương 66: Tự Tìm Đường Chết
67
Chương 67: Cầu Xin
68
Chương 68: Quách Tương Đến Phủ
69
Chương 69: Đến Một Người, Giết Một Người
70
Chương 70: Bạch Tuân Bị Trừng Phạt
71
Chương 71: Doạ Sợ Bạch Lân
72
Chương 72: Gieo Mầm Nghi Ngờ
73
Chương 73: Vị Trí Vững Chắc
74
Chương 74: Rời Khỏi Bạch Quốc
75
Chương 75: Thành Thân
76
Chương 76: Rơi Xuống Vực
77
Chương 77: Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác
78
Chương 78: Thả Đèn Khổng Minh
79
Chương 79: Âm Mưu Của Thiệu Lãnh
80
Chương 80: Đại Hôn
81
Chương 81: Cổ Trùng
82
Chương 82: Hôn Mê
83
Chương 83: Cầu Nguyện
84
Chương 84: Tỉnh Lại

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play