Những hạt mưa lớn đập vào ô cửa kính bụi bẩn của căn biệt thự cũ kỹ, để lại những vệt nước loang lổ trượt dài..
Trong nhà, không khí mang nặng mùi ẩm thấp, mốc meo
Tất cả mọi thứ trong căn nhà đều mang một vẻ mục nát rã rời, như chính niềm tin trong lòng cô đã rệu rã đến mức không thể vá víu
Cô ngồi co ro trên sàn lạnh
Mái tóc mượt mà hiện giờ đã rối tung
Ánh mắt vô hồn, nhìn về phía cánh cửa gỗ đã bị khóa trái từ bên ngoài
Bạch Yên Nhi
Trước đây... mình từng nghĩ chỉ cần yêu đủ chân thành thì sẽ được yêu ngược lại. Nhưng rốt cuộc... mình chỉ là một kẻ si tình ngu ngốc, không đáng để thương hại...
Bạch Yên Nhi
Người mà mình cố gắng bảo vệ... thì giờ đang dồn mình vào đường cùng
Bạch Yên Nhi
Người từng nói sẽ không bao giờ rời xa...lại là kẻ quay đầu trước tiên
Tiếng mưa rơi mỗi lúc một nặng hạt
Một cơn đau thắt từ cổ tay bất ngờ truyền đến
Bạch Yên Nhi
//Siết chặt tay//
Tiếng chốt cửa bật mở
Bạch Yên Nhi
//Giật mình ngẩng lên//
Hai bóng người bước vào
Một nam, một nữ. Gương mặt quen thuộc nhưng giờ đây chỉ còn là sự giả dối ghê gớm
Trương Khả Di
Ồ, còn sống à? Tốt quá, vậy thì nói chuyện tiếp được rồi
Tạ Dục Hằng
Bạch Yên Nhi, mật khẩu két sắt. Đừng để tôi phải lặp lại lần nữa
Bạch Yên Nhi
Hai người...thực sự muốn ép tôi tới chết à
Trương Khả Di
Ồ, đó là chuyện đương nhiên mà. Nhưng không phải có một mình cậu chết đâu
Trương Khả Di
Những cô bạn thân thiết của cậu cũng sẽ đi cùng cậu đó
Tạ Dục Hằng
Thôi, em đừng phí thời giờ với cô ta nữa //Vuốt ve Khả Di//
Tạ Dục Hằng
//Quay sang Nhi// Nói đi. Mật khẩu
Bạch Yên Nhi
Không có...
Tạ Dục Hằng
Vậy thì đừng trách
Tạ Dục Hằng
//Giật mạnh tay cô, kéo đứng dậy//
Lưng cô va vào tường, cơn đau lan khắp người
Nhưng ánh mắt cô không rơi lệ. Chỉ có sự lạnh lẽo đến mức chết lặng
Trương Khả Di
Tôi từng nghĩ cậu sẽ khôn ra để hợp tác. Nhưng xem ra... phải đổi cách rồi //Cười khẩy//
Bạch Yên Nhi
Cố Trạch An sẽ không bao giờ tha cho các người //Hét lên//
Tạ Dục Hằng
Lại là cái tên đó. Cô tưởng hắn quan tâm cô chắc
Trương Khả Di
Nghe cho rõ đây. Hắn sẽ không tới. Cô chẳng là gì trong mắt hắn đâu
Cô không trả lời. Cô chỉ cúi đầu cười nhẹ. Một nụ cười chua chát tới tận đáy lòng
Comments