[Allh1h4/Hiha Aut|AllPD] Hiha Truyền Kỳ: Từ Một Làng Nhỏ Đến Muôn Vũ Trụ
CHƯƠNG 3-6
,T/G deptroai
Ra 10 chương cùng lúc
,T/G deptroai
Mà 24h trôi qua mà vẫn không lên
,T/G deptroai
Đã đăng đi đăng lại rất nhiều lần và đã sửa lại chữ sửa lại chương
,T/G deptroai
Nhưng nó vẫn không lên
,T/G deptroai
Không gửi thông báo không gì cả
,T/G deptroai
Nó chỉ hơi ngọt mà hơi ấm áp với chiếm hữu thôi mà
,T/G deptroai
Giờ viết lại từ đầu
,T/G deptroai
Mong sẽ duyệt qua...
Chương 3: Tập trung xử lý tài liệu – Đừng bao giờ gọi H1h4 vào giờ cao điểm
Khi H1h4 trở lại làng Hiha, không khí trở nên im ắng đến lạ thường. Mọi người dường như đã chờ đợi từ lâu, và không ai dám thốt lên một lời. Cả làng Hiha bỗng như một không gian trong suốt, chỉ còn tiếng bước chân nặng trĩu của H1h4 vọng lại qua những con đường đá.
Anh đặt thùng tài liệu xuống bàn làm việc trong văn phòng. Ngay lập tức, một cơn lốc giấy vụn bắt đầu cuốn quanh phòng, mọi thứ trở nên hỗn loạn. H1h4 ngồi xuống, vuốt tóc, nhìn đống tài liệu khổng lồ như đang thách thức anh: "Mày có thể làm được không?"
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•
– "Ủa, dân số làng Hiha Aut đang thiếu người hay thừa đây nhỉ?" – H1h4 lẩm bẩm.
Ngay lúc đó, một thông báo tự động xuất hiện trên màn hình máy tính cũ kỹ của văn phòng:
“Cảnh báo! Dân số vượt quá chỉ tiêu – Cần lên kế hoạch phân bổ lại nguồn lực.”
Cái này thì dễ! H1h4 chỉnh sửa lại bảng dân số bằng một cú click, rồi chuyển sang bản đồ trục thời gian. Anh vừa định sửa xong các điểm giao cắt thì đột ngột một tiếng roẹt vang lên. Từng tia sáng vũ trụ từ những hình ảnh thời gian cũ bay ra, xuyên qua văn phòng.
“Lỗi hệ thống! Tài liệu này bị nhiễm đa vũ trụ! Bắt đầu phân tích lại dữ liệu.”
H1h4 nhìn đống tài liệu đang phát sáng – có vẻ như anh không thể hoàn thành công việc này trong một ngày nữa. Nhưng anh không phải là người dễ bỏ cuộc. Anh gồng mình, quyết định đối mặt với cơn sóng dữ trong đống giấy tờ này.
Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, H1h4 đã hoàn thành xong 90% công việc. Chỉ còn lại một chi tiết nhỏ. Phân tích song trùng.
Anh mở hồ sơ cuối cùng. Trước mắt anh là… một tấm ảnh động của 7 sinh vật song trùng đang lao vào cuộc chiến tranh giành một mảnh đất chưa xác định.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•
– "Lại phải viết báo cáo cho TT nữa hả?" – H1h4 than vãn.
Trong văn phòng trưởng làng, ánh đèn vàng nhạt hắt xuống đống giấy tờ chồng chất như núi. H1h4 cởi áo choàng ngoài, xắn tay áo và lôi từng tệp tài liệu ra bàn.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (lẩm bẩm):
– “Kế hoạch phát triển đa vũ trụ vùng Tây Nam... Ơ cái này mình vừa nộp tuần trước mà?"
– “Còn đây là... ‘Đề xuất tái cấu trúc lớp không gian tầng 3’? TT chơi lớn dữ.”
– “Tài liệu dân số... trời ơi, chữ ai mà như rồng bay phượng múa vậy?”
Anh ngồi xuống, lấy bút đỏ, bắt đầu rà từng dòng một.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (gạch mạnh):
– “Sai tên dân, sai cả năm sinh, mà còn liệt kê người đã mất 3 năm trước là ‘ứng viên tiềm năng’. Ủa?”
Điện thoại bàn réo lên. H1H4 bắt máy.
•√𝕋ổ𝕟𝕘 𝕥𝕙ố𝕟𝕘 𝕙𝕚𝕙𝕒•|
Tổng thống hiha•
📞 Giọng TT:
– “Alo? H1h4, ta quên kêu đưa luôn cái bảng ‘Phân tích dị biến sinh học tại khu vực Lõi Thời Gian’. Đang cần gấp.”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (nhíu mày):
– “Sếp à... tôi đang ngồi với một đống tài liệu phát sáng trước mặt. Nó còn hăm dọa nổ tung nếu tôi ký sai chỗ nữa kìa!”
•√𝕋ổ𝕟𝕘 𝕥𝕙ố𝕟𝕘 𝕙𝕚𝕙𝕒•|
Tổng thống hiha•
📞 TT Hiha:
– “Cẩn thận đó. Có mảnh nào phát sáng tím không? Đừng ký vào chỗ đó. Lần trước ký nhầm xém mở ra một cổng không gian đấy.”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• :
– “Ừ... lần đó tôi mất nguyên một tuần để đóng nó. Cảm ơn đã nhắc.”
Chương 4: Khi Alpha đến – Lặng lẽ nhưng không vô hình
Trong văn phòng ngập giấy tờ và ánh đèn yếu ớt, H1H4 đang ngồi gục bên tập hồ sơ thứ 12. Mắt thâm quầng, tay vẫn cầm bút, nhưng đầu thì đã rơi xuống bàn từ lúc nào.
🚪 Cốc cốc...
Tiếng gõ cửa rất nhẹ, như sợ đánh thức ai đó.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•:
– “Ai đó… nếu là TT Hiha thì cứ để lại ngoài cửa đi…”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
Cánh cửa vẫn mở ra. Một người bước vào trong yên lặng.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•Hiha Alpha• (giọng trầm, nhẹ nhàng):
– “Không phải TT. Là tôi, Hiha Alpha.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (giọng trầm, nhẹ nhàng):
– “Không phải TT. Là tôi, Hiha Alpha.”
H1h4 ngẩng đầu lên, mắt lờ đờ nhìn Alpha đang đứng cầm theo một túi lớn trên tay.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•:
– “Alpha? Gì vậy… Cậu tới đây làm gì giữa giờ này?”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (bình thản):
– “Tôi nghe TT Hiha mất nết bảo Cậu vác về cả thùng tài liệu. Còn nói hôm nay cậu chưa ăn gì. Nên tôi tới.”
Anh bước tới, đặt túi xuống bàn. Bên trong là một hộp cơm nóng, bình nước chanh, và… một đôi găng tay chống phóng xạ giấy.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (bối rối, gãi đầu):
– “Cậu không cần phải làm vậy. Tôi ổn.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (ngồi xuống cạnh bàn, không nhìn thẳng):
– “Không ổn. Cậu lúc nào cũng cố tỏ ra ổn.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (nhìn cậu lần đầu tiên):
– “Tôi biết mình không phải người giỏi thể hiện... Nhưng nếu Cậu đổ gục vì cái làng này, thì ai sẽ giữ lời hứa với tôi là cùng đi qua Vùng Trắng năm sau?”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (khựng lại):
– “Cậu còn nhớ lời hứa đó sao?”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (cười nhẹ.):
– “Tôi nhớ mọi thứ có liên quan đến Cậu. Kể cả lần đầu cậu chỉnh tóc trước gương, và nói ‘Alpha hôm nay nhìn... không tệ.’”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (đỏ mặt, quay đi):
– “Tôi nói thế thật à?”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (gật đầu):
– “Thật. Và từ hôm đó, tôi bắt đầu thích cậu”
H1h4 lặng người. Một khoảnh khắc yên tĩnh bao trùm. Rồi anh bật cười khẽ, kéo ghế ra bên cạnh.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•:
– “Vậy… giúp tôi xử lý nốt đống tài liệu này. Xong rồi, tôi sẽ giữ lời. Vùng Trắng – mùa gió tím.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (gật đầu):
– “Thỏa thuận thành lập. Và lần này… tôi sẽ không đi một mình nữa.”
Chương 5: Gần nhau trong rối loạn – Tình cảm và lằn ranh thực tại
Văn phòng trưởng làng giờ chỉ còn tiếng giấy lật và ánh sáng ấm dịu từ chiếc đèn bàn. H1H4 và Hiha Alpha ngồi cạnh nhau, vai gần chạm. Không ai nói gì, nhưng không khí đã khác – không còn căng thẳng mà là sự đồng hành lặng lẽ.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
H1h4• (cầm tập hồ sơ, chọc chọc bút vào dòng chữ):
– “Chữ này đúng là thách thức não bộ... Cậu đọc được không?”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (nghiêng đầu nhìn):
– “Được. Nhưng Tôi không chắc có nên hiểu nó không… ghi: ‘Khi sóng thời gian gợn lên ba lần, nhớ khóa cửa tầng không gian thứ tư trước khi nó mở ra tự động.’”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (bật cười)
– “Không biết là viết báo cáo hay làm thơ kinh dị nữa.”
Hai người bật cười. Tiếng cười tan vào không khí yên bình.
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (nhìn nghiêng, nhẹ giọng):
– “Cậu cười… đẹp thật.”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
H1h4• (giật mình, đỏ mặt quay đi):
– “Đừng nói linh tinh. Làm việc đi.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (cười khẽ, nhưng mắt vẫn nhìn):
– “Tôi nói thật. Còn nếu Cậu ngại… Tôi sẽ nói nhỏ hơn lần sau.”
H1h4 không đáp. Nhưng ánh mắt lén liếc sang Alpha đã đủ để Alpha biết – cậu không giận.
Thời gian trôi qua. Hai người cùng nhau xử lý tài liệu – Alpha đọc, H1h4 ghi chú và ký. Mọi thứ trôi êm cho đến khi…
RẮC!
Một tập tài liệu cũ kỹ tự động bung ra giữa bàn. Một ký hiệu phát sáng tím xuất hiện, xoáy tròn như một mắt lốc.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (la lên):
– “Không được chạm vào! Là giấy cổng!”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (nhanh tay kéo H1H4 tránh):
– “Tránh xa bàn!”
Ngay khi họ lùi lại, ánh sáng tím bùng lên. Một cổng không gian nứt ra giữa văn phòng, hút tất cả giấy tờ gần đó vào trong. Tiếng gió gào lên, dữ dội như bão vũ trụ.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (che mắt):
– “Không ổn rồi! Cổng này nối về Lõi Hỗn Loạn – nếu nó mở rộng, cả làng sẽ bị kéo theo!”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (lấy ra một thiết bị nhỏ từ túi):
– “Còn nhớ khi tôi nói tôi luôn sẵn sàng vì em không?”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (quay sang):
– “Alpha, đừng liều! Nếu cậu vào trong đó thì—”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (ngắt lời):
– “Thì em sẽ phải tìm tôi. Đơn giản vậy thôi.”
Alpha nhảy vào ngay sát tâm lốc, ném thiết bị vào điểm xoáy. Ánh sáng tím chớp loé dữ dội rồi… BÙM! – cổng không gian đóng sập lại, hút theo tất cả ánh sáng, trả lại căn phòng im lặng.
Giấy bay đầy sàn. Bụi mờ mịt. H1h4 lao tới, hoảng loạn:
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•:
– “Alpha! ALPHA!!”
Vài giây sau... từ sau đống bàn giấy, một bàn tay thò ra, rồi tiếng rên khẽ vang lên:
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha•(giọng yếu):
– “Vẫn còn sống… Nhưng hình như gãy mất một xấp tài liệu…”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•(chạy lại, ôm chặt lấy Alpha):
– “Cậu điên rồi… nhưng cảm ơn… cậu cứu cả làng đấy.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (ngã vào vai H1h4, thở nhẹ):
– “Cứu làng… nhưng mục tiêu chính là không để em suy sụp. Lần sau nhớ ăn đúng giờ.”
Chương 6: Trưởng làng biết quan tâm – Cháo nóng, lời nhỏ, tim rung
Căn phòng giờ đã yên tĩnh lại. Ánh sáng từ đèn bàn hắt xuống tạo thành quầng sáng mềm mại quanh chiếc ghế sofa cũ kỹ nơi Hiha Alpha đang nằm, tay đặt lên trán, mắt nhắm hờ.
H1h4 bước đến, trên tay cầm một khăn ấm và chén cháo Alpha mang tới nhưng chưa ăn. Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt mềm hẳn đi – không còn là vị trưởng làng nghiêm khắc nữa, mà là một người... đang lo.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (nhẹ giọng, lẩm bẩm):
– “Dám nhảy vào cổng không gian… đúng là đồ cứng đầu. Mà lại vì mình.”
Anh cúi xuống, lau trán cho Alpha bằng khăn ấm. Tay khẽ run một chút – không phải vì sợ, mà vì tim đang đập hơi nhanh.
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (mở mắt, giọng khàn):
– “Cháo còn nóng không?”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (cười khẽ):
– “Nóng. Nhưng cậu phải ngồi dậy mới ăn được.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (giỡn nhẹ):
– “Em đút tôi ăn được mà…“
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (đỏ mặt, lườm):
– “Nằm mơ giữa ban ngày.”
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (cười nhẹ,nhưng mắt dịu lại):
– “Em đang lo cho tôi thật hả?”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•(khựng lại một giây, rồi gật đầu, không nhìn thẳng):
– “Ừ. Lo... vì cậu lúc nào cũng liều. Mạnh mẽ quá, đôi khi quên rằng mình cũng cần được ai đó giữ lại.”
Alpha im lặng. H1h4 múc cháo, thổi nhẹ, rồi đưa thìa lên.
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (nhẹ nhàng):
– “Nào. Coi như đền bù cho việc cậu suýt làm tôi đứng tim.”
Alpha ăn một miếng, rồi mỉm cười, giọng nhỏ như thở:
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha•:
– “Em dịu dàng vậy… nguy hiểm lắm đó.”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4• (ngẩng lên, nghiêm túc nhưng ấm áp):
– “Với cả làng thì tôi là trưởng làng. Nhưng với cậu… tôi có thể dịu dàng hơn một chút.”
Câu nói đó như bẻ gãy lớp phòng thủ cuối cùng của Alpha. Cậu nhìn anh, thật lâu, không nói gì – nhưng ánh mắt ấy đã nói thay tất cả.
•૮꒰ ྀི >⸝⸝⸝<ɦ¡ɦα~αℒ℘ɦα ྀི꒱ა•
•Hiha Alpha• (ngả đầu vào vai H1h4, khẽ thì thầm):
– “Lần sau… đừng chờ tôi gục rồi mới dịu dàng.”
•⋆౨ৎ˚⟡˖ ࣪ɦ1ɦ4࣪˖•
•H1h4•(nhắm mắt, gật đầu):
– “Ờ. Lần sau… tôi sẽ là người bước đến trước.”
Comments
°•Kiary ¢ow•°
bã vt truyện chat mà t tưởng bả vt novel k đó😔😔
2025-08-12
2
°•Kiary ¢ow•°
bà này vt truyện giống còn chat gpt của tôi vaiz😔
2025-08-12
1
Neko
Supra? ck iu của t đây mà
2025-08-06
1