[Rhy×Cap] Mùa Hạ Nơi Băng Ghế Đá
Chapter 1
"Có những mảnh kí ức chỉ có thể trôi đi, chẳng thể giữ lại.."
Hoàng Đức Duy - đứa nhỏ 7 tuổi đơn độc vừa được bế xuống từ chuyến xe buýt lặng lẽ
Một đứa trẻ với đôi mắt trống rỗng, nụ cười hờ hững như có như không
Bảo mẫu
//đặt tay lên vai em//
Hoàng Đức Duy
Vâng//em đáp, giọng đầy bất cần//
Đứa trẻ lùn tịt, tay ôm trọn chú cừu bông cũ rích đã lởm chởm vài chùm lông không đều
Hoàng Đức Duy
//em nhìn lướt qua căn nhà gỗ trước mắt, lòng không gợn chút cảm xúc//
Bảo mẫu
//cô không dám nói nhiều//
Có lẽ vì chính cô cũng biết, đứa nhỏ này nguy hiểm đến mức nào
Hoàng Đức Duy
Vâng, vào trong thôi
Hoàng Đức Duy
//em nhún vai, giọng trẻ con bình thản nhưng lại làm người khác phải rùng mình//
Hoàng Đức Duy
Vâng, Duy chào bà
Hoàng Đức Duy
//em cúi đầu lễ phép//
Bà Huyền
Ừm, ngoan//xoa đầu em//
Bảo mẫu
Nhờ cả vào chị nhé
Bảo mẫu
//cô ghé sát tai bà, nói nhỏ//
Bảo mẫu
Bố mẹ nhóc Duy đang bàn chuyện ly hôn, chẳng có ai chăm sóc
Bảo mẫu
Mà tâm lý thằng bé..chị cũng rõ mà ha
Bà Huyền
Tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt, cô không cần lo
Cái dáng người bé xíu ấy đang cố trèo lên chiếc ghế cao trong góc phòng
Mà..chân em lại quá ngắn, tay lại ôm khư khư con cừu bông nên mãi chẳng leo lên được
Nguyễn Quang Anh
//đỡ mông em đặt lên ghế//
Nguyễn Quang Anh
Lùn quá đấy, nhóc
Hoàng Đức Duy
//em liếc anh một cái, cười lạnh//
Nguyễn Quang Anh
Hỗn!//anh cốc nhẹ trán em//
Nguyễn Quang Anh
Người nhóc có một mẩu mà nói chuyện cộc lốc thế?
Hoàng Đức Duy
Ừ, tôi thế đấy!
Hoàng Đức Duy
//em nói, giọng pha chút bướng bỉnh, tay miết lông cừu bông//
Nguyễn Quang Anh
//anh bật cười, ngồi xuống cạnh em//
Nguyễn Quang Anh
Anh tên Quang Anh, 9 tuổi, còn nhóc?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy, 7 tuổi
Nguyễn Quang Anh
7 tuổi mà nhỏ con thế?
Nguyễn Quang Anh
//anh tròn mắt//
Hoàng Đức Duy
Ừ, ai cũng nói tôi vậy mà//em nhún vai//
Nguyễn Quang Anh
Nhóc đến từ thành phố nhỉ? Trắng bóc như cục bông ấy
Hoàng Đức Duy
Sao anh nói nhiều thế?//em khẽ nhíu mày//
Nhưng anh lại chẳng có chút gì là giận, có vẻ đã quen với tính bất cần của những đứa trẻ bất ổn về tâm lý được đưa đến đây
Nguyễn Quang Anh
//anh lấy ra một viên kẹo nhỏ trong túi áo, đưa sát bờ môi nhỏ//
Hoàng Đức Duy
Không thích đồ ngọt!//chảnh//
Nguyễn Quang Anh
Nó không tệ như nhóc nghĩ đâu
Hoàng Đức Duy
//em quay mặt, tránh đi//
Nguyễn Quang Anh
Ngoan đi, anh sửa lại cừu bông cho em
Hoàng Đức Duy
//em quay lại, đáy mắt có chút sáng lên nhưng vẫn đầy nghi hoặc//
Nguyễn Quang Anh
Thật mà, anh hứa đấy
Hoàng Đức Duy
//em e dè mở miệng, ngậm lấy viên kẹo trên tay anh//
Vị ngọt dịu đặc trưng của kẹo đường như tan ra trong khoang miệng làm mắt em sáng ra trong thoáng chốc
Hoàng Đức Duy
Đây là kẹo gì thế?
Hoàng Đức Duy
Không gắt như mấy loại kẹo mẹ mua..
Nguyễn Quang Anh
Kẹo đường thôi, nhưng cái này anh tự nấu, giảm ngọt một chút
Nguyễn Quang Anh
Nhóc thấy sao?
Hoàng Đức Duy
Cũng không quá tệ..
Nguyễn Quang Anh đúng là rất biết cách làm những đứa trẻ như em hài lòng..
Comments
Đàn Nhậm Trân
Hời ơi cái tên...
2025-08-02
1
Hà Như
qua đây em tặng mấy con mới, cũ rồi vứt mịe đi anh
2025-08-03
1
Đàn Nhậm Trân
Quang Anh dỗ em nữa em là con nít em cũng muốn
2025-08-03
1