[ Servamp × Kaiju No8 ] NANH VUỐT TRONG TRO TÀN.
5
Narumi trở về căn cứ vào chiều muộn. Anh không nói gì trên suốt quãng đường, nhưng khi vừa bước vào phòng họp, việc đầu tiên anh làm là gọi đội phó Hasegawa đến.
Narumi Gen
Tôi cần ông điều tra một người.
Hesagawa Eiji
Một đối tượng đặc biệt?
Narumi Gen
Không. Là… em trai tôi.
Câu nói ấy khiến Hasegawa sững lại. Nhưng anh ta nhanh chóng gật đầu và bắt tay vào việc. Với mạng lưới tình báo bên trong Lực lượng Phòng vệ, việc nắm lịch trình sinh hoạt của một học sinh trung học không phải điều khó khăn.
Ba ngày sau, một tập hồ sơ dày được đặt lên bàn Narumi. Hasegawa đứng nghiêm, giọng không giấu được sự nghi hoặc.
Hesagawa Eiji
Báo cáo về Miyazono Ichigo… khá bất thường.
Narumi mở hồ sơ. Trang đầu tiên là ảnh chụp Ichigo trên sân thượng, một mình, với ánh hoàng hôn nhuộm vàng mắt cậu.
Hesagawa Eiji
Cậu ta thức dậy đúng giờ mỗi ngày, đến trường, học hành xuất sắc, không có bạn bè, không tham gia bất kỳ hoạt động tập thể nào.
Hesagawa Eiji
Sau giờ học, thường ghé qua tiệm tạp hóa mua cá khô và soda. Còn lại thời gian đều ở trong căn nhà 2 tầng, nơi cậu ta sống một mình với ít nhất mười con mèo hoang.
Hesagawa Eiji
Mỗi cuối tuần, cậu ấy đều đến một nghĩa trang ở ngoại ô thành phố, ngồi hàng giờ trước một ngôi mộ không tên.
Hesagawa Eiji
Mọi thiết bị theo dõi đều gặp nhiễu sóng trong vòng bán kính 5m quanh Ichigo trong thời gian đó.
Hesagawa Eiji
Mỗi lần như vậy… trời đều chuyển mây xám.
Narumi Gen
Ông nói… nhiễu sóng?
Hasegawa gật đầu, hạ giọng.
Hesagawa Eiji
Và có lần, một người trong đội giám sát thề rằng thấy… một con mèo đen đi xuyên tường.
Sự im lặng bao trùm căn phòng.
Narumi dựa lưng vào ghế, nhìn bức ảnh chụp Ichigo dưới gốc cây anh đào. Cậu bé trong hình không cười, chỉ ngồi yên, nhắm mắt như đang lắng nghe thứ âm thanh chỉ mình cậu cảm nhận được. Anh nhớ đến ánh mắt người thầy chủ nhiệm, nhớ đến cái cách mọi người né tránh khi nghe đến tên Ichigo.
Và một câu nói vụt hiện trong đầu anh, từ ngày xưa… ″Nếu không làm ánh sáng, thì con sẽ là bóng tối.″
Narumi khép hồ sơ lại, trầm giọng.
Narumi Gen
Theo dõi tiếp. Không can thiệp. Nhưng nếu có bất kỳ dấu hiệu siêu nhiên nào… báo tôi trước tiên.
Hasegawa gật đầu, rời đi.
Một cơn giông đang đến gần. Không gầm rú, không có sấm, nhưng… lặng lẽ như hơi thở của bóng tối.
Ichigo ngồi trong góc quán ramen nhỏ ven đường, tay đảo đũa lười nhác trong bát mì đã nguội. Không gian lặng như tờ. Kuro cuộn tròn trên đùi cậu, mắt nhắm nghiền nhưng đôi tai vểnh lên đầy cảnh giác.
Ngoài cửa sổ, trời lại kéo mây xám. Lawless đứng dựa tường, nhai que kẹo như đang thật sự tận hưởng buổi chiều rảnh rỗi hiếm hoi. Nhưng Ichigo thì biết, hắn đã cảm nhận được, giống như cậu.
Ánh nhìn đó, sự hiện diện mơ hồ của kẻ nghiệp dư đó, thật khó chịu.
Ichigo nhếch môi, rồi đứng dậy, nhẹ giọng như thể đang thì thầm vào tai gió.
Miyazono Ichigo
Hyde… kết thúc cái trò trốn tìm nhàm chán này đi.
Ichigo nhả khói từ điếu thuốc sắp tàn, đôi mắt lấp lánh ánh bạc như lưỡi kiếm.
Miyazono Ichigo
Chỉ cần khiến hắn sợ đến mức muốn cắn lưỡi khi nghe thấy tên tôi là được.
Lawless phá lên cười, tiếng cười nhọn như lưỡi dao cạo.
Lawless
Được rồi, được rồi~ Trò dọa nạt ám ảnh tâm thần là sở trường của tôi mà!
Một trong những thành viên đội giám sát của Hasegawa được tìm thấy ngất lịm trong nhà vệ sinh công cộng gần khu Ichigo sống. Mạch tim bất thường, miệng liên tục lặp đi lặp lại những từ không mạch lạc: mắt cáo, bài tarot, đàn piano…
Khi tỉnh lại, anh ta không nhớ rõ chuyện gì xảy ra. Chỉ biết là sau khi bám theo thiếu niên ấy vào con hẻm nhỏ, mọi thứ… vỡ vụn. Có người nói anh đã tự đập đầu vào tường đến mức rách da. Có người lại bảo anh hét lớn đến mức âm thanh gần như vỡ thanh quản.
Kết luận y tế: cú sốc tâm lý nặng do kích thích thị giác và thính giác không xác định.
Narumi nhận báo cáo. Gương mặt anh lạnh như thép.
Narumi Gen
Đây là cảnh cáo.
Hesagawa Eiji
Đội giám sát đã rút hết. Không ai dám bám theo nữa.
Narumi siết chặt hồ sơ trong tay.
Một đứa trẻ mười sáu tuổi, chỉ cần vài giờ đã khiến chiến binh tinh nhuệ sụp đổ trong im lặng. Không cần giết, không cần đe dọa trực tiếp, chỉ cần gợi ý. Và Narumi nhận ra Ichigo không cần ánh hào quang để trở nên đáng sợ. Cái tên ấy, Miyazono Ichigo, đã là một lời nguyền rồi.
Ngày chủ nhật hôm đó, Narumi ghé thăm.
Cửa vừa mở ra, Narumi Gen - chiến binh mạnh nhất Nhật Bản đã chạm ngay phải một ánh nhìn hờ hững. Đôi mắt bạc ấy, vô cảm và lạnh lẽo như viên bảo thạch bị đông cứng trong sương giá.
Miyazono Ichigo không nói lời chào, cũng chẳng ngạc nhiên khi thấy anh trai mình đứng trước cửa nhà.
Cậu quay lưng bước thẳng, chẳng buồn giữ lễ nghi tối thiểu.
Mùi cá khô, ánh nắng chiếu qua cửa kính phủ lên căn phòng một màu vàng nhạt. Một cây đàn piano đặt giữa phòng khách, phủ lớp bụi rất mỏng, đủ để biết rằng nó được chơi mỗi ngày. Trên sofa là đủ loại lông mèo bám lại, chứng tỏ chẳng ai thèm dọn.
Kệ sách thấp gần bếp chứa toàn sách nấu ăn, phần lớn là các món dễ tiêu và giàu dinh dưỡng. Một dãy dài cá khô các loại được trưng bày như trong siêu thị. Và không thể bỏ qua… đám mèo hoang đang lượn lờ quanh chân anh, có con còn dám nhảy lên vai anh ngồi tỉnh bơ.
Narumi Gen
Đây là… sở thích mới của em à?
Narumi hỏi, vừa nhấc một con mèo ra khỏi cổ áo mình.
Ichigo không trả lời. Cậu mở cửa tủ lạnh, lôi ra một lon soda, bật nắp xoẹt rồi dựa vào tủ lạnh nhìn anh.
Miyazono Ichigo
Anh đến đây làm gì?
Giọng điệu nhàn nhạt, không căng thẳng nhưng tuyệt đối không có chút thân thiện nào. Ánh mắt của Ichigo đang soi xét anh trai mình như một kẻ xa lạ.
Narumi im lặng vài giây. Nhìn đứa em mình, người mà anh chưa từng thật sự hiểu. Không giống một thiếu niên bình thường, không giống một học sinh, không giống một đứa trẻ từng cần anh. Chỉ giống… một vết thương biết đi, cố sống sót bằng cách trầm lặng trở nên nguy hiểm.
Narumi Gen
Có vài chuyện anh cần hỏi. Về trường học, về em. Và về... những dấu hiệu kỳ lạ xung quanh em dạo gần đây.
Miyazono Ichigo
Cuối cùng cũng chịu quan tâm rồi à? Tưởng người hùng của nhân dân bận lắm cơ mà?
Narumi ngừng lại, nhìn thẳng vào cậu.
Narumi Gen
Anh không đến đây với tư cách là một người anh trai.
Ichigo nhấp một ngụm soda, mắt vẫn không rời anh.
Miyazono Ichigo
Vì tôi cũng chẳng còn coi anh là người thân.
Narumi không nói gì ngay.
Anh đứng giữa căn phòng đầy mèo hoang, đứng trước đứa em cùng huyết thống nhưng hoàn toàn xa cách, và tự hỏi… mình đang cố gắng vì điều gì? Vì trách nhiệm? Vì chuộc lỗi? Hay chỉ đơn giản vì lần đầu tiên, anh bắt đầu sợ rằng mình đã bỏ lỡ điều gì đó quá lâu?
Narumi Gen
Anh biết anh không có mặt khi em cần là sai. Nhưng nếu có chuyện gì-...
Miyazono Ichigo
Không có gì.
Miyazono Ichigo
Tôi sống ổn. Vẫn ăn đủ ba bữa, vẫn đi học, vẫn ngủ được. Không chết, không nổi loạn, không bị đuổi học. Ngon lành.
Narumi nhìn thẳng vào cậu, ánh mắt nghiêm túc.
Narumi Gen
Em không có bạn.
Narumi Gen
Không có ai đến thăm, không có ai đi chung, không ai gọi tên em. Không ai dám lại gần. Em nghĩ như thế là ổn à?
Ichigo đặt lon soda xuống bàn, chậm rãi tiến lại gần.
Miyazono Ichigo
Đủ để tôi sống. Và đủ để tôi không cần bất kỳ ai phải thương hại.
Narumi Gen
Đó không phải thương hại.
Miyazono Ichigo
Mà là trách nhiệm?
Ichigo nở một nụ cười mỉa.
Miyazono Ichigo
Xin lỗi, tôi không cần anh mang cái chức danh anh trai ra để cảm thấy mình cao thượng. Tôi đâu có cần anh xuất hiện.
Narumi siết nhẹ nắm tay, nhưng vẫn giữ giọng trầm ổn.
Narumi Gen
Em biết anh không thể chọn lựa chuyện năm xưa. Nhưng Ichigo, em phải hiểu rằng... anh đã không biết. Nếu anh biết-...
Giọng Ichigo hạ thấp, lạnh hơn và sắc như dao.
Miyazono Ichigo
Ít nhất... phải đoán ra chứ?
Miyazono Ichigo
Một đứa con riêng bỗng dưng bị đổi họ, biến mất khỏi nhà, chuyển trường liên tục, chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng, và người duy nhất thỉnh thoảng còn nhắc đến là mẹ tôi. Vậy mà anh chẳng làm gì cả.
Narumi lần đầu im lặng hoàn toàn.
Ichigo đứng ngay trước mặt anh, cách chưa đầy một sải tay. Đôi mắt bạc ấy, giống hệt mẹ, ánh lên thứ gì đó nguy hiểm và mệt mỏi.
Miyazono Ichigo
Anh không đến đây vì tôi. Anh đến vì anh cảm thấy mình bắt đầu mất kiểm soát thôi.
Miyazono Ichigo
Vì anh phát hiện đứa em trai vô dụng mà anh từng bỏ qua... có thể không còn là con mèo con như anh tưởng.
Một khoảng lặng kéo dài giữa hai người.
Ichigo bước lùi lại, nhặt lon soda, dựa vào bàn.
Miyazono Ichigo
Nếu anh đã hỏi. Tôi sẽ trả lời: tôi vẫn là tôi. Chỉ khác là tôi đã học được cách tồn tại ở một nơi mà không ai muốn thấy mình tồn tại.
Miyazono Ichigo
Về đi, Narumi.
Cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi Lawless đang duỗi người trên bệ nắng.
Miyazono Ichigo
Tôi không phải em trai của anh. Tôi là Miyazono Ichigo, không còn là Narumi Ichigo. Không còn là cái bóng của anh.
Miyazono Ichigo
Tôi chỉ là tôi thôi.
Narumi rời khỏi căn nhà hai tầng ấy khi trời đã ngả màu chiều. Anh không quay đầu lại. Không vì ngại, không vì tự trọng, mà bởi anh biết... nếu quay lại, có lẽ anh sẽ thật sự nhận ra mình đã mất em trai từ lâu rồi.
Đi bộ qua con hẻm nhỏ, Narumi đưa tay lên vuốt mặt. Không khí nồng mùi cá khô và mùi mèo, thứ không hề dễ chịu với một sĩ quan phòng vệ luôn sống gọn gàng ngăn nắp. Nhưng ở căn nhà ấy, giữa sự hỗn độn và kỳ dị, Ichigo lại sống rất thật, rất ″riêng″ và điều đó khiến anh rợn người.
Narumi rút điện thoại, gọi cho Hesagawa.
Narumi Gen
Ông có thể xác minh cho tôi xem... gần đây có vụ việc bất thường nào liên quan đến các thực thể cấp độ nguy hiểm cao không?
Hesagawa Eiji
Ý cậu là...kaiju?
Narumi Gen
Không hẳn. Bất kỳ hiện tượng nào bất thường, lạ thường, trật nhịp với dòng chảy tự nhiên của thành phố. Gần đây thôi, khu vực Aoyama hoặc lân cận.
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, rồi trả lời.
Hesagawa Eiji
Có. Dữ liệu ghi nhận vài vụ mất tích không rõ nguyên nhân, động vật hoang hành xử khác thường, và có tin đồn về ″quái vật hình người″ xuất hiện trong vài camera giám sát dân sự… nhưng chưa xác minh. Tại sao cậu hỏi vậy?
Narumi nhìn bầu trời xám xịt.
Cảm giác như một cơn giông đang tới.
Narumi Gen
Cứ mở hồ sơ điều tra mở rộng đi. Nếu đúng như tôi nghĩ, Miyazono Ichigo không chỉ là một học sinh lập dị.
Narumi Gen
Mà là... một mảnh ghép mà chúng ta đã bỏ qua quá lâu.
Nếu thật sự như vậy thì sao?
Comments
đừng toxic nha
"sống gọn gàng ngăn nắp" ai? Narumi á🤡
2025-08-09
4
Mis☆
ủa ê có cái gì đó rất là sai ở đây
2025-08-10
1