Chương 2 : Hồi ức

Gà coan tinh nghịch mê audio
Gà coan tinh nghịch mê audio
Thời gian qua tui bận nên không ra chap được , rất xin lỗi mọi người ạ♡
_____________
Chương 2 : Hồi ức
-Tại căn nhà của tôi-
Tôi xông thẳng vào nhà , không biết tại sao lòng lại trực trào cảm giác bất an khó tả
Nhưng khi tôi xuyên thẳng qua cánh cửa nhà bằng gỗ chắc chắn , trước mắt tôi là Lâm Song đang ngồi trên ghế sofa , nhìn chằm chằm vào tivi , ánh mắt lộ rõ vẻ hưng phấn
Cảnh chiếu trên tivi là cảnh đánh nhau ẩu đả , giết người kinh dị , máu me văng khắp nơi , khiến tôi cũng vô thức lùi lại vài bước vì sợ hãi
Nhưng trái ngược với tôi , Lâm Song nhảy dựng lên vỗ tay bốp bốp , nó không ngừng cười đầy thích thú , la hét om sòm
Cũng đúng thôi , em gái tôi như quái vật vậy , nó mắc chứng rối loạn nhân cách và phản xã hội bẩm sinh
_Vào năm tôi và Lâm Song 7 tuổi_
Mẹ Sanh và Song
Mẹ Sanh và Song
Sanh Sanh à!! Mẹ để ly sữa của con trên bàn đấy nhé!
Lâm Sanh - lúc nhỏ
Lâm Sanh - lúc nhỏ
Dạa//nói vọng ra//
Phải , lúc đó tôi đang bận bịu sửa con búp bê mà Lâm Song làm hỏng , nên tôi để cốc sữa trên bàn và định bụng sửa xong sẽ ra uống
Nhưng tôi không ngờ... điều đấy lại vô tình khiến Lâm Song hành động
Lâm Song - lúc nhỏ
Lâm Song - lúc nhỏ
//ngó nghiêng xung quanh//
Khi Lâm Song đã xác nhận không có ai đang chú ý tới nó, nó mới từ từ rút từ trong túi ra một bọc giấy báo
Lâm Song mở ra , bên trong là những mảnh thủy mảnh thủy tinh vụng vỡ , không quá to , nhưng cũng chẳng vừa vặn để... chui tọt qua cổ họng của một người bình thường
Nó bỏ hết đống thủy tinh trong bọc giấy báo vào ly sữa của tôi , nở nụ cười phấn khích đầy quỷ dị rồi bỏ đi
Lâm Sanh - lúc nhỏ
Lâm Sanh - lúc nhỏ
//chạy ra//
Thật sự thì tôi cũng đang hơi đói , nên khi thấy ly sữa tôi đã vội chộp lấy rồi uống một hơi không do dự và không chần chừ
Nhưng rồi tôi chợt cảm thấy ... cổ họng mình nhói lên rồi đau điếng khiến tôi ngã vật ra sàn
Từ miệng tôi trào ra máu tươi không ngớt , đầu óc tôi choáng váng , nhưng không thể phát ra bất cứ tiếng kêu nào , chỉ điên cuồn đập tay xuống sàn để thu hút sự chú ý
Ba mẹ tôi hoảng hốt chạy lại , mẹ tôi khóc nấc lên từng tiếng yếu ớt :
Mẹ Sanh và Song
Mẹ Sanh và Song
Cấp cứu... gọi cấp cứu //mặt dàn dụa nước mắt//
Ai ai cũng lo lắng sốt sắng , chỉ duy nhất có Lâm Song là cườ toe toét , vỗ tay hét lên phấn khích
Bố mẹ tôi khi biết chuyện đã vô cùng tức giận và muốn đưa nó vào viện tâm thần để chữa trị dần , cũng như cách ly hoàn toàn với xã hội bên ngoài
Nhưng tôi đã cản họ lại ,khóc lóc ôm chầm lấy đứa em không một chút biểu cảm , gương mặt lạnh tanh đến đáng sợ rồi an ủi :
Lâm Sanh - lúc nhỏ
Lâm Sanh - lúc nhỏ
Song Song của chúng ta sẽ tốt lên mà , có phải không?
Nhưng nó vẫn không hề tốt lên
Vào mỗi tôi khi tôi đã say giấc nồng , nó leo lên giường tôi , dùng lưỡi zao lam sắc nhọn muốn cứa cổ tôi nhưng không thành
Và tôi càng sợ hãi...
Nó lại càng phấn khích
_Quay lại_
Vì vậy tôi nghĩ , nếu nó biết tôi chết chắc cũng sẽ không buồn đâu nhỉ?
_____________
End chương 2
Hot

Comments

Capy đội lốt Capy

Capy đội lốt Capy

ohh🥲

2025-08-09

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play