[TF Gia Tộc F4] [All Hằng] Vai Ác Thường Sống Đến Cuối
01
Các trường danh giá - dành cho con ông cháu cha.
Không thể nào thiếu bạo lực học đường.
Trường trung học nam sinh Phong Vân - trường danh giá nhất Trung Quốc Đại Lục cũng không ngoại lệ.
Nhưng chẳng một ai dám làm gì ngăn chặn.
Là điều mà ai ở ngôi trường này cũng làm.
Tất cả là vì hiệu trưởng muốn giữ gìn danh tiếng tốt của trường.
Để nhiều người cho con mình đến học hơn.
Nên dù có ai từng bị bạo lực học đến mức chết thì cũng chẳng ai được hé lộ chuyện này.
Nếu không sẽ bị hiệu trưởng hoặc những học sinh đứng đầu trường “xử lý”.
Những học sinh đứng đầu trường là những người có địa vị cao nhất trường - đến hiệu trưởng cũng phải kiêng nể.
Ý chỉ người đứng sau mọi thứ, không tên – chỉ quyền.
Nhưng cũng không nhất thiết là bạn.
Nói chung là những người trong nhóm số 0 là những người có quyền nhất trường.
Nhưng đơn nhiên là chỉ cần là một nhóm thì phải có người đứng đầu.
Cũng vì gia thế cậu ta - Vương gia cao hơn hẳn những người trong nhóm.
Chứ chẳng ai trong nhóm không muốn là người đứng đầu cả.
Nhưng cũng đành chịu mà phải ở dưới trướng cậu ta.
Nhưng thật ra dù Vương Lỗ Kiệt là người đứng đầu thì cậu lại là người hiền duy nhất trong nhóm số 0.
Những chuyện bắt nạt toàn là những người còn lại trong nhóm làm.
Tả Kỳ Hàm không phải người ác nhất nhóm số 0, nhưng cũng chẳng hề hiền.
Cậu chỉ cần thấy ai chướng mắt liền gọi lại.
Bất kì là ai cũng phải đi lại nếu một người trong nhóm số 0 gọi.
Tả Kỳ Hàm
Mày cúi xuống liếm giày tao đi, nó hơi bẩn rồi.
Dù không muốn nhưng không làm thì sẽ khó sống sau này ở trường này.
Nên đành từ từ cúi xuống theo lời Tả Kỳ Hàm.
Trần Dịch Hằng [Em]
Tả Kỳ Hàm!
Em - Trần Dịch Hằng đang chạy đến.
Làm Tả Kỳ Hàm giật mình mà lập tức xoay người lại về phía em.
Tả Kỳ Hàm
Dịch Hằng, gọi tôi làm gì?
Lúc này, giọng của Tả Kỳ Hàm thay đổi hoàn toàn so với lúc nãy.
Trần Dịch Hằng [Em]
Lại định kêu người ta liếm giày nữa à?
Em liếc mắt xuống nhìn học sinh kia vẫn còn quỳ gối dưới đất vì người của nhóm số 0 chưa kêu đứng thì không được phép đứng dậy.
Trần Dịch Hằng [Em]
Ê, thằng kia.
Kỳ Hàm vừa gật đầu thì em liền tiến lại gần học sinh kia.
Trần Dịch Hằng [Em]
Giày tao mới đi ngoài đường, bẩn hơn giày nó nhiều. Liếm sạch giày tao nè.
Nếu ai tưởng là em đến để ngăn, thì quá là sai lầm rồi.
Ngoài Vương Lỗ Kiệt - kẻ đứng đầu thì không ai trong nhóm số 0 là hiền lành hay tốt bụng.
Học sinh nào ở trong trường cũng biết điều này.
Vậy nên học sinh xấu số bị Tả Kỳ Hàm nhắm trúng phải thật sự liếm sạch giày cho em.
Trần Dịch Hằng [Em]
Haha!
Trong khi học sinh đó thì khóc không ra nước thì em rất vui vẻ mà cười.
Tả Kỳ Hàm
Cậu dành của tôi rồi, Dịch Hằng.
Kỳ Hàm khó chịu, khoanh tay đứng nhìn cảnh này.
Trần Dịch Hằng [Em]
Do ai biểu cậu dừng lại khi tôi gọi chi.
Em liếc qua Kỳ Hàm mà nhếch môi cười.
Tả Kỳ Hàm
Cậu gọi to vậy làm tôi tưởng có chuyện gấp nên mới quay lại xem thôi.
Trần Dịch Hằng [Em]
Do cậu lo cho tôi quá thôi, đừng lo nữa.
Kỳ Hàm khựng lại vài giây.
Tả Kỳ Hàm
Sao không lo được…
Khó mà nghe rõ được vì Kỳ Hàm nói gì vì cậu nói quá nhỏ và hiện tại là giờ giải lao nên học sinh đứng nói chuyện khá nhiều ở hành lang.
Trần Dịch Hằng [Em]
“‘Sao không lo được…’ là ý gì?”
Nhưng em có thể nghe rõ được vì đôi tai thính của mình.
Tả Kỳ Hàm
“Mong là chưa nghe được…”
Và Tả Kỳ Hàm cũng quen em đủ lâu để biết tai em rất thính.
ʜᴀ̂ɴ♡
Ahihi, tự nhiên muốn viết một bộ bạo lực học đường nên vậy:))
ʜᴀ̂ɴ♡
Đừng lo, cốt truyện này tác giả thích:>
Comments
Cá Ngừ Đại Dương
nên là full đug hem shop :>
2025-08-05
2
Annie_ngocanh
:))) t tưởng nhỏ đóng vai hiền chứ
2025-08-17
1
Cá Ngừ Đại Dương
coi ngang ngược chx kìa tr :>
2025-08-05
1