[DuongGem] Lấy Nhau Trong Hận Thù
Chap 2: Trúng thuốc (H)
Cậu đã dậy sớm để làm bữa sáng cho hắn,chờ hắn xuống để ăn sáng
Trần Đăng Dương
//Đi xuống//
Trần Đăng Dương
//Xách cặp đi//
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh không định ăn sáng luôn hả
Trần Đăng Dương
Tôi không thích ăn đồ mà cậu làm
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh ghét em đến mức đó à
Trần Đăng Dương
Phải là cực ghét mới đúng
Trần Đăng Dương
Hôm nay tôi phải đi họp với đối tác, nên về muộn sẵn tiện ăn ngoài luôn, không cần đợi cơm đâu nhé
Nói rồi hắn xách cặp rời đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Mất công để làm bữa sáng cho anh để rồi nhận lại được kết quả như vậy à
Đa nhân vật nữ
Đối tác nữ: Trần Tổng, tôi nghĩ ly rượu này chỉ dành riêng cho anh //cười khẽ, ánh mắt đầy ẩn ý//
Trần Đăng Dương
Tôi không uống đồ lạ//liếc lạnh lùng//
Đa nhân vật nữ
ĐTN: Thử đi rồi biết cảm giác sao?
Vì cũng là đối tác nên hắn đành uống cho nể mặt
Đa nhân vật nữ
ĐTN: Cảm giác sao rồi? Trần Tổng,nóng lên chưa
Trần Đăng Dương
Cô...//Chạy thẳng gấp ra xe//
Trần Đăng Dương
//Ngồi vào xe,cởi bớt cúc áo//
Đa nhân vật nam
Tài xế: Trần Tổng!? Anh sao vậy
Trần Đăng Dương
Mau về nhà gấp
Đa nhân vật nam
TX: Được ạ
Đến nhà hắn cũng là nơi mà cậu đang sống
Do biệt thự của hắn có kính cách âm nên kêu gọi,đập cửa cậu cũng không nghe thấy
Trần Đăng Dương
//Lấy điện thoại ra//
Trần Đăng Dương
💬 Có ở trong nhà không?
Huỳnh Hoàng Hùng
//Tỉnh giấc,mắt mờ//💬 Có ạ
Trần Đăng Dương
💬 Xuống mở cửa cho tôi,mau
Huỳnh Hoàng Hùng
//Chạy nhanh xuống nhà//
Trần Đăng Dương
//Đập cửa//
Huỳnh Hoàng Hùng
//mở cửa, hoảng hốt//Anh… sao thế!?
Trần Đăng Dương
//giật cổ áo cậu, kéo mạnh vào tường//IM!!
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh… anh đang làm gì vậy…?!
Trần Đăng Dương
//tay luồn vào áo cậu, thở dốc//
Trần Đăng Dương
Làm ơn đừng cản tôi…Tôi không chịu được nữa
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh bị bỏ thuốc hả?!
Trần Đăng Dương
//ép môi xuống cổ cậu, khẽ rên //
Trần Đăng Dương
Nóng… toàn thân phát điên rồi
Huỳnh Hoàng Hùng
//siết chặt áo anh, cắn môi//
Trần Đăng Dương
//Đẩy mạnh vào sát tai cậu//" Xin lỗi, nhưng đêm nay tôi không còn là chính mình nữa rồi'
Trần Đăng Dương
//Bế cậu lên,ném xuống giường//
Trần Đăng Dương
//Đẩy mạnh vào sát tai cậu//" Xin lỗi, nhưng đêm nay tôi không còn là chính mình nữa rồi'
Huỳnh Hoàng Hùng
Ưm~//Nghiến răng,tay bám chặt ga giường//
Huỳnh Hoàng Hùng
Đừng...Dương...tha cho em...ah~//hai chân quấn lấy eo hắn//
Trần Đăng Dương
//Cắn nhẹ xương quai,tay luồn xuống eo cậu//
Trần Đăng Dương
Rên nữa tôi thích nghe tiếng cậu rên van vỉ
Huỳnh Hoàng Hùng
Ah~ahh...//ngửa cổ,mặt đỏ bừng,thở gấp//
Huỳnh Hoàng Hùng
Chậm t-thôi...nó vào sâu qu-quá
Huỳnh Hoàng Hùng
Ưm~... Dương ơi...//co rút bên dưới//
Huỳnh Hoàng Hùng
Em...c-chịu không nổi...ahhh~
Trần Đăng Dương
//Đẩy sâu thêm//
Huỳnh Hoàng Hùng
Ahh~aahh~... DỪNG LẠI...em sắp...ƯAANG!!
Cậu cuối cùng được ôm gọn trong lòng hắn, mệt đến mức không nói thêm được lời nào, chỉ khẽ rên rỉ khe khẽ.Trên lưng cậu còn hằn rõ từng dấu vết của đêm dài bị vắt kiệt
Hắn nhanh chóng sắp xếp vị trí ngủ lại rồi làm một giấc thật dài
T/g nò
Viết H+ mà ngại tê dái
T/g nò
Biết mình viết H không được hay nên kiểu hơi ấy á
T/g nò
Nhưng do T/g thích rạo rực nên cho H sớm á
Comments
Beeiuoi 🐝🎀💓
ròi tg giống e ròi
2025-08-29
0