[BL] Bạn Cùng Bàn Là Tủ Lạnh Biết Nói
Chap 3: Tủ Lạnh Biết Xả Tuyết Rồi
Sáng thứ Ba, trời âm u, như tâm trạng những đứa chưa làm xong bài Toán.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Chống má nhìn ra ngoài cửa sổ, tay vẫn giả vờ viết bài//
Trạch Văn Hiên(cậu)
---->Thực chất đang quan sát “tủ lạnh” ngồi bên cạnh
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Rón rén liếc một cái//
Trạch Văn Hiên(cậu)
*Ừm, vẫn gương mặt đó. Vẫn sống mũi cao đó. Vẫn kiểu viết chữ đều tăm tắp như in bằng AI*
Trạch Văn Hiên(cậu)
*Sao lại mang theo hai hộp sữa chua?*
Văn Hiên chưa kịp hỏi thì hộp thứ hai nhẹ nhàng được đặt lên bàn cậu, không kèm lời giải thích nào.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nhìn cái hộp, rồi quay sang nhìn người kia.//Ơ... cậu lại mua cho tôi hả?
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Không ngẩng lên//Tôi quên mang bữa sáng. Nên mua dư. Không cố ý.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nhưng vẫn mở nắp hộp, ăn như thể chẳng ai đang nhìn mình//Cảm ơn nha, Tủ Lạnh.
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Hơi khựng tay viết//
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Không nói gì. Nhưng hình như... vành tai ửng đỏ//
Hạ Triết
//Bò lên bàn trên như một con rắn hủ=) //
Hạ Triết
Mày ăn đồ của bạn ấy luôn rồi á hả?! Mày biết nó có nghĩa là gì không??
Trạch Văn Hiên(cậu)
Có. Nghĩa là bạn ấy mua dư.
Hạ Triết
Không. Nghĩa là bắt đầu bước vào phase ‘tôi quan tâm cậu theo cách ngốc nghếch nhất có thể’. Đồ đần, chưa đọc đủ manga à?
Trạch Văn Hiên(cậu)
Hạ Triết, tao học ban A. Tao ăn sữa chua. Tao không ăn hint.
Cả lớp chia đội chạy tiếp sức.
Lý Hoàng Hạo(hắn)
<----Được chọn vào nhóm chạy nhanh
Trạch Văn Hiên(cậu)
---->Không thích thể dục, nhưng lại xui rủi bị xếp chạy cùng nhóm với cậu ta.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nhăn mặt//Cậu chạy sau tôi hả? Nhớ đừng chạy lố quá, tôi đưa gậy xong mà mất đà là té đó.
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Gật//Tôi đỡ cậu được.
Trạch Văn Hiên(cậu)
Hả?? Đỡ gì?? Tôi chưa có ngã đâu?
Lý Hoàng Hạo(hắn)
Phòng hờ.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Sững người, tim đập nhanh không lí do rõ ràng//
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Mệt phờ phạc//
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Ngồi phịch xuống đất, mồ hôi ướt tóc mái.//
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Đứng trước mặt cậu, im lặng một lúc, rồi chìa tay ra//.…Muốn đứng dậy không?
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nhìn bàn tay đó, mắt ngước lên, tim tự dưng lại đập cái cụp//
Trạch Văn Hiên(cậu)
Không. Cảm ơn. Tôi còn muốn ngồi cho gió thổi vô mặt thêm chút.
Lý Hoàng Hạo(hắn)
//Thu tay lại. Không nói gì thêm. Nhưng... lén bỏ chai nước lạnh xuống cạnh cậu//
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nằm trên giường, lăn qua lăn lại//
Trong đầu cứ hiện đi hiện lại cảnh Lý Hoàng Hạo chìa tay, với cái giọng trầm thấp:
Lý Hoàng Hạo(hắn)
Tôi đỡ cậu được.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Mặt nóng như hâm//
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Nhắn tin cho Hạ Triết//
Trạch Văn Hiên(cậu)
💬: Ê... bạn đó lúc thể dục có chìa tay đỡ tao dậy á. Nhưng lạnh như vậy mà cũng biết chủ động đỡ người ta hả?
Hạ Triết
💬: Phase 2. Lạnh bên ngoài, nhưng ấm dần bên trong. Tủ lạnh đang học cảm xúc đó mày.
Trạch Văn Hiên(cậu)
💬: Mày có chắc là tụi tao không đang chơi cái game ‘người trầm cảm và đứa nhiều chuyện’ không?
Hạ Triết
💬: Thì đó là công thức chuẩn BoyLove đấy!
Ngày mai là tiết sinh hoạt nhóm đầu tiên. Cả lớp chia nhóm làm bài dự án.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Mở tờ danh sách, nhìn thấy ba chữ//
Nhóm 2 – Trạch Văn Hiên, Lý Hoàng Hạo.
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Thở ra, chống cằm lẩm bẩm//Sao đời tôi lại cứ dính với cái tủ lạnh này hoài vậy trời?
Trạch Văn Hiên(cậu)
//Rồi sau một nhịp tim, khẽ cười//Cơ mà... hình như tủ lạnh bắt đầu biết xả tuyết rồi.
Comments
𝐙𝐞𝐫𝐨.
tặng anh đó:33
2025-08-08
0
Mặc Vũ
số quá nhọ
2025-08-08
0