[Tama X Jiro] Bên Cậu, Tớ Không Cần Chiến Thắng.
Chương 3: Buổi tập đầu tiên
Sáng hôm sau, Jiro dậy từ sớm. Cậu đánh răng rửa mặt, thay áo rồi đi xuống phòng tập.
Không khí trong nhà vẫn yên ắng, chỉ có tiếng quạt trần xoay lặng lẽ. Cậu nhìn đồng hồ – mới sáu rưỡi. Jiro nghĩ tập sớm một chút để làm quen trước cũng tốt.
Căn phòng gaming được bố trí thành hai hàng máy, mỗi chỗ đều có điện thoại gắn sẵn vào khung cố định, tai nghe, quạt mini, cả những tấm bảng nhỏ ghi tên từng thành viên. Ở vị trí góc trái là bảng tên “Jiro”. Jiro mỉm cười, ngồi xuống.
Vừa cắm tai nghe thì Red bước vào. Không nói gì nhiều, anh lặng lẽ ngồi xuống ghế đối diện.
Một lát sau, Titan và những người còn lại cũng đến, ai nấy đều quen với nhịp sinh hoạt, chỉ riêng Jiro là còn có chút lóng ngóng.
Bắt đầu scrim thử đội hình, Jiro vào vị trí top lane quen thuộc. Ván đầu diễn ra không quá tệ, nhưng đến mid game, cậu di chuyển sai một nhịp khiến team bị bắt lẻ hai người. Màn hình đen ngòm, Jiro thở dài.
Red nghiêng người, mắt vẫn dán vào bản đồ mini:
Top lane không phải lúc nào cũng phải xuống gank. Cậu vừa mất trụ vừa kéo theo mid chết. Làm lại.
Giọng Red không lớn nhưng đủ lạnh khiến Jiro hơi chột dạ. Cậu gật đầu:
Nguyễn Quốc Hận (Jiro)
Dạ, em xin lỗi.
Zeref ở đường giữa cũng tiếp lời:
Nguyễn Thanh Lâm (Zeref)
Không sao, mới ngày đầu mà. Mấy lỗi này anh cũng từng dính.
Lương Hoàng Phúc (Fish)
Ừa, hồi đầu anh Zeref còn bị chửi khóc luôn kìa.
Cả team bật cười, không khí bớt căng thẳng. Titan đứng dậy, khoanh tay:
Huỳnh Trung Hiếu (Titan)
Jiro, em có kỹ năng. Nhưng kỹ năng không bằng cái đầu lạnh. Chơi top là phải bình tĩnh.
Bâng gật đầu đồng ý. Nhưng trước khi quay sang màn hình, anh thêm một câu:
Thóng Lai Bâng
Cậu có tiềm năng. Chỉ cần sửa cách nhìn bản đồ là ổn.
Lần này, Jiro mỉm cười nhẹ. Trong lòng cậu vẫn còn hồi hộp, nhưng đã có thêm động lực.
Dù mới bắt đầu, nhưng cậu biết mình muốn tiến xa – không chỉ để chứng minh với mọi người, mà còn với chính bản thân.
Comments