( Rhycap) Ba Vết Thương - Một Trái Tim
CHƯƠNG 3 – GIA ĐÌNH TẠM BỢ
nắng mưa thất thường
Hi mn
nắng mưa thất thường
Chúc mn một ngày tốt lành nhé
nắng mưa thất thường
Giờ vào chuyện thoi
[Phòng khách – buổi chiều]
ánh nắng rơi trên sàn đá hoa cương, im lặng như thể nơi đây chưa từng tồn tại tiếng cười
Duy ngồi thu người một góc sofa, tay cầm ly nước ấm. Trước mặt là quản gia và hai người giúp việc.
quản gia
Cậu chủ dặn: hôm nay có tiệc bên đối tác, cậu phải ở nhà trông Bin. Đừng để nó chạy lung tung làm mất mặt gia đình.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*vẫn nhẹ giọng*
Tôi biết rồi. Tôi sẽ chăm sóc em ấy cẩn thận
Hai người giúp việc liếc nhau, cười khẩy
nhân vật lung tung
Giúp việc A:
Dạo này bà chủ siêng ha… chắc sợ bị đuổi quá?
nhân vật lung tung
Giúp việc B :
Thôi, người ta là vợ chính thức mà. Tấm danh xưng cũng phải có giá chớ!
Duy không đáp. Cúi đầu, tay siết nhẹ thành ly.
[Phòng ngủ của Bin – tối hôm đó]
Bin đang nằm trên giường, hai tay ôm gấu bông cũ, đôi mắt sáng dưới ánh đèn ngủ.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Mẹ Duy… mai mẹ đưa con đi học nha? Ba đi hoài con không thích đâu.
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*Ngồi xuống mép giường, vuốt tóc Bin*
Ừ. Mai mẹ đưa. Nhưng con nhớ mặc áo khoác, sáng lạnh đó.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Dạ!
Nó nhắm mắt, miệng cười nhẹ – lần đầu trong ngày Duy thấy ánh sáng thật sự trong căn nhà này
Duy lặng lẽ rửa chén. Tay bị nước nóng làm đỏ lên, mắt thẫn thờ nhìn qua cửa sổ.
(Ở thế giới thật, giờ này chắc bệnh viện đang tắt đèn… Anh có lạnh không? Con có quấy không?... Em nhớ hai người…)
Thông báo hệ thống hiện lên mờ mờ trong tâm trí
[HỆ THỐNG: Tình trạng cảm xúc ổn định. Ghi nhận 7/10 điểm thích ứng.]
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
(Ổn định? Vậy cũng gọi là ổn sao…)
Duy cười khẽ, nước mắt rơi xuống hòa vào dòng nước rửa chén.
[Sáng hôm sau – sân trường mẫu giáo]
Duy dắt tay Bin bước vào lớp. Một nhóm phụ huynh đứng gần đó thì thầm to nhỏ.
nhân vật lung tung
Phụ huynh 1:
Người đó hả? Cái người “thế thân” á?
nhân vật lung tung
Phụ huynh 2 :
Ừ, nghe nói gương mặt giống tình đầu của cậu chủ á. Lấy về cho có chứ ai thương!
nhân vật lung tung
Phụ huynh 3 :
Thằng Bin cũng tội. Mẹ ruột mất tích, mẹ kế là người thay thế… nhỏ đó sống chắc mỏi mệt lắm…
Duy cúi đầu, tay vẫn nắm chặt lấy Bin như thể đó là sợi dây cuối cùng níu anh đứng vững.
Nguyễn Thanh Kha ( Bin)
Mẹ ơi… con không thích cô kia nói mẹ như vậy…
Hoàng Đức Duy ( Captain boy)
*ngồi xuống ngang tầm mắt Bin, mỉm cười nhẹ*
Không sao. Chỉ cần con không nói như vậy là đủ rồi.
[Phòng ngủ – đêm]
Duy mở sổ nhật ký, nét chữ vẫn ngay ngắn
📖 Ngày 2 – Gia đình tạm bợ
📖 Tôi là “vợ chính thức” trong danh nghĩa, nhưng lời nói còn thua cả người giúp việc.
📖 Tôi bắt đầu hiểu: vai diễn này không chỉ là để tồn tại, mà còn là để bị giẫm đạp mà không được phản kháng.
📖 Bin là ánh sáng duy nhất. Nhưng ánh sáng nhỏ lắm… nhỏ đến mức tôi sợ một ngày nó cũng vụt tắt.
Khép sổ. Ngoài trời bắt đầu mưa. Duy lặng lẽ kéo rèm. Một gia đình ba người – nhưng anh luôn cảm thấy mình chỉ là kẻ dư thừa.
Comments