Đợi [ Hồng Tú - Huỳnh Lập] *Ngoại Truyện
chap 3: anh ấy là chồng em á
Sáng sớm, chiếc xe màu trắng bạc lăn bánh êm ái trên con đường nhỏ dẫn vào mái ấm Tâm Đức. Nơi từng là mái nhà ấm áp thứ hai của Lập, là nơi cậu lớn lên cùng lũ trẻ, cùng những đêm khóc âm thầm khi nhớ cha mẹ, cùng những ngày rét lạnh được cô quản lý ôm chăn sưởi ấm
Hôm nay, cậu trở về với danh nghĩa mới: là vợ của một người đàn ông yêu mình đến tận xương tuỷ
Tú
*Vừa lái xe vừa hỏi*Em thấy hồi hộp không
Lập
*Quay đầu nhìn anh*Hồi hộp vì sợ anh bị dàn nhóc nhà em bu lấy
Tú
Anh mong nữa là đằng khác. Cho tụi nhỏ thấy em là của anh rồi
Lập
Xí bày đặt ghen với mấy đứa nhỏ nữa trèn
Lập bật cười, cốc nhẹ vai Tú một cái
Xe vừa dừng lại, lũ trẻ đã ùa ra, reo lên:
nhóc 2
Anh Lập ơi anh có mang bánh cho tụi em hong dạ(≧▽≦)
nhóc 3
ủa anh đẹp trai đi với anh là ai dạ anh Lập
Tú vừa bước ra khỏi xe đã bị một bé gái nhào đến níu tay áo:
nhóc 4
anh là chồng của anh Lập hả
Tú
*Khựng lại một chút rồi cười ấm áp* ừm anh là chồng hợp pháp của Lập
Câu nói khiến sư và vài dì chăm sóc bật cười
dì chăm sóc bọn nhóc
Trời ơi, vậy là hôm nay lũ nhỏ được ăn tiệc mừng cưới miễn phí rồi hen
Không khí nhanh chóng rộn ràng
Bàn bánh kẹo, sữa, đồ chơi được bày ra. Lập ngồi trên chiếu chơi xếp hình với một bé trai vừa mới biết đi, còn Tú thì ngồi bế một bé sơ sinh trong tay gương mặt vừa căng thẳng vừa dịu dàng đến lạ
Lập
anh chưa biết ẳm nữa hở tay cứng đơ dị
Tú
Anh chỉ sợ em bé… bé quá, rớt mất thì sao
Lập
Nó yên tâm ngủ trong tay anh kìa. Giống em khi xưa vậy
Tú quay sang nhìn Lập. Ánh nắng chiếu qua khung cửa, rọi lên khoé mắt long lanh của cậu
Tú
*Nghiêm giọng*Lần đầu tiên anh thấy em cười mà không dè chừng. Có phải… ở nơi này, em từng rất hạnh phúc không
Lập
*Gật nhẹ*Và bây giờ… em đang hạnh phúc hơn cả lúc ấy
Tú không nói gì, chỉ khẽ cúi đầu hôn lên trán đứa bé đang ngủ ngoan. Một hành động nhỏ thôi, nhưng tim Lập như có ai bóp nhẹ
Giống như ngay khoảnh khắc ấy, cậu nhìn thấy trong mắt Tú không chỉ là tình yêu dành cho mình, mà còn là cả một người cha tương lai dịu dàng mà cậu chưa từng dám mơ tới
Chiều hôm ấy, họ ngồi lại bên ghế đá trước sân. Gió thổi nhẹ, lá cây xào xạc
Lập ngả đầu lên vai Tú, giọng thầm thì
Lập
Anh có sợ hong? Có sợ sau này… mình sẽ không làm được cha mẹ tốt
Tú
*Siết vai cậu*Chỉ cần chúng ta vẫn yêu nhau, thì tất cả đều học được
Lập
*Mỉm cười*Vậy… anh hứa dạy em thay tã nhe
Tú
*Nhướng mày*Được Nhưng em phải dạy anh cách phân biệt tiếng khóc của con đó
Lập
Thoi hong áy mình nuôi mèo trước luôn được hong
Cả hai phá lên cười, trong khung cảnh mái ấm cũ của Lập giờ đã chứng kiến một mối tình trọn vẹn, dịu dàng như thế
Comments
Noraa
cho bà 1 vote r đóa😘
2025-08-08
1
GF_UIA 😼
Wow con bé này đáo để 😌
2025-08-17
0