tháng này trừ lương tiếp mà cô xem trong sổ trừ nốt chỗ này là m còn có gần 2 triệu thôi đấy lo mà làm //đi vào//
HOÀNG LINH ANH n9
dạ //giọng có chút nghẹn //
cô làm quần quật đến gần 12h mới được về
còn phía anh
THIÊN HOÀNG PHONG
ê đi bar không
TRẦN ANH BẢO na9
đi
anh cũng là đi nhưng mà là đi bar
khi anh đang trên đường về thì...
THIÊN HOÀNG PHONG
ê BẢO kia có phải LINH ANH không //chỉ về phía cô//
TRẦN ANH BẢO na9
chịu biết đéo nào được
TRẦN ANH BẢO na9
kia kìa cái đứa đang đi bộ á
anh cũng nhìn theo và chính xác đó chính là cô
cô đi chậm rãi từ từ vì 1 phần cơ thể vẫn bị đau còn phần còn lại là vì mỏi mệt
THIÊN HOÀNG PHONG
ê hay m lai nó về đi nhìn nó gầy thế kia mà về đến nhà chắc phải t cũng ngất
TRẦN ANH BẢO na9
//tch//
anh vẫn lái xe qua chỗ cô
cô thấy liền hoảng hốt
anh hạ kính xe xuống
THIÊN HOÀNG PHONG
ê ê
THIÊN HOÀNG PHONG
nhà cô ở đâu cần tôi đưa về không
cô nhìn vào trong xe thấy mặt anh lạnh tanh cũng có chút sợ hãi
HOÀNG LINH ANH n9
tôi không cần mấy anh đi về đi
nói xong cô cũng chạy đi mặt cô trong trang thái sợ sệt
THIÊN HOÀNG PHONG
ê 12h rồi đấy m chả biết nó đi đâu mà giờ này mới về
TRẦN ANH BẢO na9
chắc đi bar
nói xong anh cũng phóng xe đi
anh cũng đâu biết đâu phải ai cũng như anh
về đến nhà cô
cô nằm dài xuống giường
và cô đi tắm
bất chợt trời đổ mưa to sấm sét lớn làm cô đang ngủ mà bật dậy với vẻ sợ sệt
vì cô lại nhớ đến lần trước cô bị ba đánh không thương tiếc lúc đó trời cũng như vậy cô khóc và cầu xin ba cô rất nhiều nhưng cũng bằng không điều đó làm cô ám ảnh đến tận bây giờ cứ lúc nào cô nghĩ đến là lại sợ sệt hoảng hốt đến phát khóc
trong căn phòng ấy có 1 cô gái đang cổ mình lại khóc và sợ đâu ai biết đến cảnh này vì bình thường cô ít nói và rất nhút nhát
lại qua 1 đêm cô không ngủ được nữa rồi
sáng hôm sau cô vẫn đi học như bình thường nhưng mà lần này lại khác với những hôm trước
Comments