Tình Một Đêm Là Giảng Viên Mới Của Khoa Tôi[Rhygav][Rhyder × Negav]
Chương 2: Đêm Định Mệnh (ʜ)
An vẫn còn cảm nhận được hơi men phảng phất trong đầu, nhưng cái cảm giác choáng váng nhanh chóng bị thay thế bởi sự tò mò, một chút sợ hãi và cả sự phấn khích khó tả đang dâng trào trong lồng ngực.
Quang Anh không nói nhiều, nhưng mỗi cử chỉ, mỗi ánh mắt của anh đều toát lên vẻ tự tin, điềm tĩnh, và một sự cuốn hút đầy nam tính, mạnh mẽ.
Khi cánh cửa phòng đóng lại, tiếng nhạc sàn từ xa vọng lại bỗng trở nên yếu ớt, lẩn khuất như một lời nhắc nhở mơ hồ về thế giới bên ngoài.
Không gian trở nên yên tĩnh đến lạ, chỉ còn lại tiếng thở của hai người hòa vào nhau.
Trong ánh sáng mờ ảo, An cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, một nhịp đập vừa hồi hộp vừa mong chờ một điều gì đó không tên.
Quang Anh tiến lại gần, từng bước chân chậm rãi, dứt khoát, và mùi hương gỗ đàn hương thoang thoảng từ người anh bao trùm lấy cậu, khiến mọi giác quan của An như bừng tỉnh.
Không có những lời ong bướm sáo rỗng hay những câu tán tỉnh vội vã, chỉ có một ánh nhìn thăm dò, sâu thẳm như muốn xuyên thấu, rồi đôi tay anh nhẹ nhàng nâng cằm An lên, ngón cái vuốt ve gò má cậu một cách dịu dàng đến bất ngờ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hức... An khó chịu quá~
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ha.. thế phải làm sao đây
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hôn An có được không..
Cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay anh truyền đến, khác hẳn với sự xô bồ, giả dối ngoài kia.
Nụ hôn đầu tiên không hề vồ vập hay thô bạo, mà thăm dò, nhẹ nhàng như một lời mời gọi khẽ khàng, chậm rãi vẽ lên đôi môi cậu.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chụt...~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hưm.. chụt~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hức... ưm.. l-lưỡi.. chụt~~
An đáp lại một cách bản năng, tất cả những tổn thương, những uất ức dường như tan chảy trong khoảnh khắc đó, nhường chỗ cho một cảm giác mới lạ, đầy khao khát.
An không còn là Đặng Thành An học giỏi, ngoan ngoãn hay bị tổn thương nữa.
Đêm nay, cậu chỉ là một chàng trai trẻ đang tìm kiếm sự giải thoát, một điểm tựa tạm thời, và Quang Anh, với sự điềm tĩnh, mạnh mẽ và đầy kinh nghiệm của mình, dường như là câu trả lời hoàn hảo cho mọi khao khát thầm kín của cậu.
Hơi thở trở nên gấp gáp, từng cái chạm, từng nụ hôn sâu hơn, nồng nhiệt hơn.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hức.. ah.. nhột An hưm~
Quang Anh dẫn dắt An bằng sự tinh tế và quyền lực của mình, khiến cậu hoàn toàn chìm đắm.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Nào.. nhích mông lên anh đặt gối giúp em~
Anh không hề vội vã, mà dẫn dắt An đi qua từng cung bậc cảm xúc, từ những cái chạm nhẹ nhàng đến những va chạm mạnh mẽ, khơi gợi những cảm giác mà An chưa từng biết tới.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ah.. hưm.. đừng sờ eo An mà
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Thả lỏng ra một chút không lát nữa sẽ đau
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
N-nhưng ha.. An nhột..
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
An ngoan~
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Nghe lời anh, anh giúp em làm quen
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đến 𝖓𝖌𝖚̛̣𝖈 sẽ còn nhột hơn đó
Mặt An đỏ bừng với thanh âm dịu dàng từ người đối diện.
Mỗi cử chỉ, mỗi hơi thở đều như một bản nhạc quyến rũ, khiến An cảm thấy được nâng niu, được tôn trọng, dù cả hai chỉ là những người xa lạ trong một đêm ngắn ngủi.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Thoải mái chứ?
Giọng Quang Anh trầm ấm vang lên bên tai An, khẽ khàng như một lời thì thầm giữa không gian riêng tư.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ưm... hức
Một tiếng đáp lại, không đủ sức để nói thành lời.
Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, gần như là một tiếng thở dài thỏa mãn, thoát ra từ cổ họng cậu.
Cậu bám víu lấy anh, móng tay cào nhẹ vào tấm lưng rộng của anh, tìm kiếm một sự an ủi, một sự lãng quên trong vòng tay anh.
Không có sự thô bạo, chỉ có sự hòa quyện nhẹ nhàng, những tiếng thở dốc trầm khẽ của anh và tiếng nức nở nhỏ của An, cùng cảm giác cơ thể nóng bừng lên vì xúc cảm.
Quang Anh khẽ thì thầm, giọng anh trầm khàn và đầy mê hoặc, như một lời động viên, hay cũng có thể là một lời khen ngợi cho sự thuận theo của An.
Quang Anh từ từ cho một - hai rồi đến ba ngón tay vào nơi 𝖙𝖚̛ 𝖒𝖆̣̂𝖙 của Thành An nhấn từng nhịp nhẹ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Đ-đau.. hức An đau mà.. ~
Nước mắt rơi lã chã Thành An níu lấy vai Quang Anh và cào lên đó vài đường kẽ đỏ chói.
Quang Anh khẽ nhíu mày vì rát nhưng vẫn nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên khóe mắt ướt nước của người dưới 𝖙𝖍𝖆̂𝖓.
Thấy nới lỏng cũng đã khá ổn nên anh 𝖗𝖚́𝖙 tay ra.
An hơi hụt hẫng uốn éo người.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Khó.. chịu lắm hức..
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Làm ơn... gi-giúp An~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Qu-Quang Anh~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Làm ơ-.. ah.. hức
Quang Anh nghe cậu gọi tên mình, bao nhiêu kiềm chế từ nãy đến giờ đều bị vứt ra sau đầu.
Đem vật đang 𝖈𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 đến phát đau mà đi thẳng vào cửa..
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ah~... chậm.. chậm lại
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Th-thở hức... An muốn thở~
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
An nói gì anh nghe không rõ..
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hức... hưmm
Bỗng dưng Quang Anh không động nữa.
Không biết sao anh lại muốn trêu bé con này một chút.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Qu-Quang Anh
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Đ-động.. động đi mà~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
An khó chịu~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
An muốn Quang Anh~
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Cho An cho An~
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Không thích
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ch-chồng không thương An..
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ha... bé An vừa gọi anh là gì?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Ch-chồng~
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Được chồng chiều em~
Đêm đó, An không chỉ tìm thấy "tình" mà còn tìm thấy một khoảnh khắc được là chính mình, không cần vỏ bọc, không cần che giấu.
Đó là một đêm của sự giải tỏa, của những cảm xúc chân thật nhất mà cậu đã kìm nén bấy lâu, một đêm xóa nhòa mọi ranh giới và định kiến.
Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai xuyên qua tấm rèm cửa mỏng, rải những vệt sáng vàng cam lên chiếc ga trải giường trắng muốt, đánh thức An dậy.
Quang Anh đã rời đi, không để lại bất cứ dấu vết gì ngoài một vết lõm nhẹ trên gối và mùi hương gỗ đàn hương vẫn còn vương vấn trong không khí.
An khẽ nhếch môi cười nhạt.
Đúng như cậu mong muốn, một cuộc gặp thoáng qua, không ràng buộc, không vướng bận.
Cậu vươn vai, cảm thấy cơ thể rã rời vì một đêm dài nhưng tinh thần lại sảng khoái đến lạ, như vừa trút bỏ được một gánh nặng ngàn cân.
An bước xuống giường, đi vào phòng tắm.
Khi quay lại, tầm mắt cậu lướt qua chiếc gối bên cạnh và chợt nhìn thấy một tờ giấy nhớ nhỏ màu vàng nằm gọn gàng ở đó.
Không phải Quang Anh để lại, mà là của An.
Tối qua, trước khi chìm vào giấc ngủ sâu, cậu đã viết vội vài chữ lên đó, để lại trên gối anh, như một lời kết cho một cuộc phiêu lưu.
Nét chữ của cậu vẫn ngay ngắn, nhưng nội dung thì lại hơi... bốc đồng và kiêu ngạo, đúng chất Đặng Thành An "đanh đá" dù là trong lúc say.
"Cảm ơn vì đêm qua. Anh đúng là món quà tuyệt vời nhất mà sự bốc đồng của tôi nhận được trong đời. Tạm biệt!"
An bật cười, tiếng cười vang vọng trong căn phòng trống.
Đúng là An của ngày hôm qua, mạnh dạn và đầy phóng khoáng.
Cậu gấp tờ giấy lại, rồi vô tư ném nó vào thùng rác, như ném đi một phần quá khứ đã được giải tỏa.
Đêm định mệnh đó đã kết thúc.
Giờ là lúc trở về với Đặng Thành An ngoan ngoãn, học giỏi, một sinh viên năm cuối sắp ra trường.
Cậu không ngờ rằng, định mệnh lại có những cú lừa ngoạn mục hơn cả những gì cậu từng nghĩ, và "tạm biệt" đôi khi chỉ là khởi đầu cho một hành trình mới đầy trớ trêu.
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
Nhiêu đó thôi😒
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
Ngại thì thôi nhé🥰
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
5/34🌹🤧
Comments
Sun
𝔪𝔞́ mới gặp lần đầu mà sao 𝔟𝔞̣𝔬 z
2025-08-07
0
౨ৎмυи´꒳`ємвєѕᯓᡣ𐭩
bị lười đọc mấy cái này :)))
2025-08-08
0
💢Cô ơi bạn An ỉa trong lớp🔥
khẽ hôn vào tai...
2025-08-19
0