Tình Một Đêm Là Giảng Viên Mới Của Khoa Tôi[Rhygav][Rhyder × Negav]
Chương 4: Trò Chơi Mèo Vờn Chuột
Đặng Thành An đứng sững giữa giảng đường, cảm thấy hàng trăm con mắt đổ dồn về phía mình.
Lời gọi tên của Nguyễn Quang Anh như một đòn giáng mạnh, khiến cậu không kịp trở tay.
Khuôn mặt An nóng bừng, cậu gần như có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ gò má.
Quang Anh vẫn đứng đó, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cậu, khóe môi khẽ nhếch lên đầy ẩn ý.
Cái vẻ điềm nhiên đến đáng ghét của anh ta khiến An vừa xấu hổ vừa tức tối.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Chào buổi tối
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Thưa giảng viên
An cố gắng lấy lại bình tĩnh, giọng nói nghe có vẻ lạnh lùng hơn bình thường
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em là Đặng Thành An
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Sinh viên năm cuối khoa Kinh tế.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em hy vọng có thể học hỏi nhiều điều từ môn học của thầy.
An nhấn mạnh từ "giảng viên" và "thầy" như một cách để nhắc nhở cả Quang Anh và bản thân về ranh giới hiện tại.
Cậu không quên tặng cho anh một ánh mắt sắc lẻm, hàm ý: Anh đừng có mà làm loạn!
Quang Anh cười khẩy một tiếng rất nhẹ, đủ để An nghe thấy nhưng cả lớp thì không.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ồ, Đặng Thành An.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Một cái tên rất... ấn tượng.
Anh ta cố tình kéo dài chữ "ấn tượng", khiến An chỉ muốn lao tới bịt miệng anh ta lại.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Được thôi
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Rất vui được gặp em..
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đặng Thành An.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Mời em ngồi xuống.
An gần như ngã phịch xuống ghế.
Cậu siết chặt cây bút trong tay, cố gắng gạt bỏ sự bối rối và tập trung vào bài giảng.
Nhưng sao mà tập trung được chứ?
Cứ mỗi lần Quang Anh lướt mắt qua hàng ghế của cậu, hoặc dừng lại một chút khi nói đến một thuật ngữ nào đó, An lại có cảm giác như anh ta đang nói riêng với mình.
Giờ học diễn ra trong sự căng thẳng tột độ của An.
Quang Anh trình bày bài giảng một cách chuyên nghiệp và lôi cuốn, kiến thức sâu rộng và cách giải thích dễ hiểu khiến An không thể phủ nhận tài năng của anh ta.
Tuy nhiên, sự "tập trung" của An liên tục bị gián đoạn bởi những "pha" ẩn ý của vị giảng viên mới.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Như các bạn thấy.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Trong một chiến lược kinh doanh.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Việc thấu hiểu đối tác là vô cùng quan trọng.
Quang Anh nói, ánh mắt lại lướt qua An.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đôi khi..
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chúng ta phải nắm bắt được những điểm yếu của họ để có thể kiểm soát tình hình.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Phải không, An?
Anh gọi tên An một cách tự nhiên, như một câu hỏi tu từ, khiến vài sinh viên xung quanh quay đầu nhìn An.
An cứng người, không biết phải trả lời thế nào.
Cậu chắc chắn anh ta đang ám chỉ cái gì đó.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Thưa thầy
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em nghĩ...
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Sự thấu hiểu nên đi kèm với sự tôn trọng.
An đáp lại, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhất có thể.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Kiểm soát quá mức có thể dẫn đến phản tác dụng.
Quang Anh nhướng mày, một nụ cười nửa miệng đầy bí ẩn.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Rất có tư duy phản biện.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Cảm ơn em, An.
Anh ta tiếp tục bài giảng, nhưng An biết chắc mình đã "đáp trả" lại thành công.
Sau buổi học, sinh viên lũ lượt kéo ra về.
An nhanh chóng thu dọn sách vở, định chuồn thật nhanh để tránh mặt anh ta.
Cậu còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thì một giọng nói trầm ấm đã vang lên sau lưng.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đặng Thành An.
Cậu từ từ quay người lại, cố gắng nở một nụ cười xã giao gượng gạo.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Dạ, thưa thầy.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Có chuyện gì sao.
Quang Anh khoanh tay trước ngực, dáng vẻ điềm tĩnh đến đáng sợ.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em đi nhanh thế?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Tôi tưởng em muốn ở lại hỏi thêm về bài giảng chứ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
À, em... em hiểu bài rồi ạ
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Với lại, em cũng đang có việc bận ngay sau đó nên....
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Ồ, em đang bận sao?
Quang Anh bước lại gần An, chỉ còn cách cậu vài bước chân.
Mùi gỗ đàn hương quen thuộc thoang thoảng xộc vào mũi An, khiến cậu khẽ rùng mình.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Tôi cứ nghĩ...
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Sau đêm hôm đó.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chúng ta nên có một buổi nói chuyện rõ ràng hơn chứ?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em không hiểu thầy đang nói gì ạ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em nghĩ chúng ta không có gì cần phải nói rõ ràng cả.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Em chỉ là sinh viên của thầy.
Cậu cố tình nhấn mạnh từ "sinh viên", hy vọng anh ta sẽ hiểu ý.
Quang Anh cúi thấp người xuống một chút, đôi mắt đen láy như muốn nuốt chửng An.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Thật sao?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Cái mảnh giấy 'cảm ơn vì đêm qua' của em...
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Tôi vẫn còn giữ đấy~.
Giọng anh ta trầm khàn, mang theo chút ý trêu chọc đến cực điểm.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em không nhớ sao?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Hay em muốn tôi đọc lại nội dung trước mặt em và cả lớp để em nhớ nhanh hơn.
An mở to mắt, kinh hoàng.
An đã vứt nó vào thùng rác rồi cơ mà!
Sao cái tên này lại có nó?
Cậu nhìn về phía cửa phòng, may mắn là không còn ai.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Anh... anh nói vớ vẩn gì vậy?
An lắp bắp, mặt đỏ tía tai.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Anh làm sao mà có..
Quang Anh nhếch môi, từ từ đưa tay vào túi áo vest.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em muốn xem không?
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Không cần..
An hoảng loạn đưa tay cản lại.
Cậu không muốn bất kỳ ai biết về đêm đó.
Đặc biệt là không muốn Quang Anh mang nó ra làm trò đùa.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Anh... anh muốn gì?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Tôi muốn gì á?
Anh ta khẽ cười, nụ cười ẩn chứa sự nguy hiểm.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Tôi muốn em hợp tác với tôi trong môn học này.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Với tư cách là một sinh viên xuất sắc.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em sẽ giúp tôi rất nhiều.
An nhìn Quang Anh đầy nghi ngờ.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Hợp tác như thế nào..?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đơn giản thôi.
Quang Anh đưa tay lên vuốt nhẹ má An, một cái chạm rất nhanh nhưng đủ khiến An giật mình lùi lại.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chỉ cần nghe lời tôi.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Và đừng bao giờ nghĩ đến chuyện...
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Trốn tránh tôi nữa.
An cứng họng, không nói nên lời.
Cậu biết, đây mới chỉ là khởi đầu của một trò chơi mèo vờn chuột đầy thú vị.
Và cậu, Đặng Thành An, chính là con chuột đang nằm gọn trong lòng bàn tay của con mèo Nguyễn Quang Anh này.
Đᴀ̣̆ɴɢ ᴛʜᴀ̀ɴʜ ᴀɴ
Nếu không còn gì nữa thì em xin phép.
An cố gắng giữ vững phong thái, dù trong lòng đang vô cùng hoảng loạn.
Cậu quay người, bước nhanh ra khỏi phòng, không dám ngoái đầu nhìn lại.
Quang Anh nhìn theo bóng lưng vội vã của An, nụ cười trên môi càng lúc càng sâu.
Anh đưa tay lên chạm nhẹ vào túi áo vest, nơi có một mảnh giấy nhớ màu vàng được gấp gọn gàng.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
"Tạm biệt" sao?
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Chắc chắn không phải rồi.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Trò chơi mới chỉ bắt đầu thôi.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Đặng Thành An.
ɴɢᴜʏᴇ̂̃ɴ ǫᴜᴀɴɢ ᴀɴʜ
Em đợi đó!
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
2h sáng nằm viết chương này🥰
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
Quá là mát mát tẻn tẻn:))
𝖄𝖚𝖗𝖎𝖓 ᴛʜɪ́ᴄʜ 𝘾𝙖𝙤 Đồ🙈💗
7/34🌹
Comments
TMIEEN
Sốp toàn vt giờ linh không ha
2025-08-08
1
Nghi Chu
ảnh chơi chiêu , ảnh đánh đòn tâm lý ngta
2025-08-15
1
Punni
Thui trêu á tui tặng cho bà 8🌹bông hoa òi á.Chúc cậu ngủ ngon ạ🤧💖
2025-08-08
1