Sau hôm ấy, ba mẹ tôi lại càng yêu chiều Lam Tinh, còn 2 anh em tôi thì ba mẹ lại có cái nhìn, không có những lời lẽ mềm mỏng, yêu quý, thay vào đó là những lời lẽ lạnh lẽo, lạnh như lòng dạ con người. Ba mẹ càng ngày xa lánh tôi, coi tôi là đứa trẻ chảnh choẹ, xấu xa.
Đến lúc tôi lên cấp 3, Lam Tinh càng bộc lộ tính cách thảo mai, diệu chảy nước của cô ta. Lam Tinh giả vờ yếu đuối, giả vờ ngu ngốc, đáng yêu để lấy được sự yêu thích của các bạn trong lớp. Nhưng đời không như là mơ, các bạn trong lớp tôi đều không thích cách cô ta giả vờ ngốc quá đà như vậy.
Mọi người cũng thắc mắc tại sao tôi gọi Lam Tinh là chị mà học cùng lớp, cũng dễ hiểu thôi, cô ta bằng tuổi tôi nhưng cô ta sinh trước tôi 3 tháng, vả lại từ nhỏ tôi cũng muốn có chị gái chơi cùng nên ba mẹ nói tôi phải gọi Lam Tinh là chị. Tình cờ có lần mấy đứa trong lớp tôi từng nói với tôi rằng:
NVC
HS 1: Ê, Tuyết, chị mày à, thật không đấy! Trời ơi Tuyết nhà ta xinh đẹp lại học giỏi, còn nhìn lại con Lam Tinh đi, như giở người.
NVC
HS 3: Thật đó Tuyết ạ, nhìn Lam Tinh mà mình xấu hộ dụng nó luôn ý. Người gì đâu cứ như con nít ý, giả vờ ngốc nghếch để được nuông chiều à. Nằm mơ đi! Nói thật chứ, con đấy mà sang lớn khác chắc bị mắng cho te tua rồi
NVC
HS 9: Ê có gì nói bả bớt bớt lại đi, kinh quá.
Nghe mấy lời ấy, tôi cũng thấy hả hê trong lòng. Nhìn lên phía trước tôi thấy, Lam Tinh đang hầm hầm tức giận bỏ đi, có lẽ cô ấy đã nghe những lời nói ấy. Tôi nghĩ Lam Tinh sẽ thay đổi, nhưng không Lam Tinh càng làm tới hơn.
Lớp tôi quá ngán với Lam Tinh nhưng về lâu về dài thì cũng nguôi ngoai, coi như có con hề mua vui cho lớp.
Cho đến một ngày, lớp tôi đón học sinh mới, là một bạn nam có ngoại hình rất ưa nhìn, khi cậu bước ngoài hành lang đã có nhiều cô gái vây theo xin infor, trong đó có Lam Tinh. Nhưng cuộc đời thật vi diệu khi đã xếp nam thần vào lớp tôi, cả lớp tôi xôn xao chào hỏi, nhưng khi thấy Lam Tinh thì lớp tôi lại tản ra làm ngơ với cô ta.
Khi tôi đi vào thì lớp đã yên ắng nhưng chỗ tôi lại có một sinh vật lạ ngồi vào, chưa kịp hình dung thì mấy đứa bạn tôi đã kéo tôi lại đứng vào một phía lớp mà mọi người đang đứng hóng hớ. Khi thấy cặp sách mình vứt vào chậu nước lau sàn đã bị bẩn trong lớp. Tôi liên tức giận và hét toáng lên:
Ánh Tuyết
Đứa nào vứt cặp …….
NVC
HS 12: Hét làm gì, con ngốc kia ấy, mày càng nói nó cũng ưỡn ẽo tiếp cho mà xem, bọn mình mệt mỏi với nó từ nãy đến giờ rồi
Khi đó tôi chưa hiểu vấn đề gì, thì đứa bạn thân tôi chỉ vào phía một cậu thanh niên ngồi bên cạnh Lam Tinh. Tôi thấy vậy, liền cầm cả cái cặp ướt của mình quăng thẳng vào người Lam Tinh.
Lam Tinh
(Hét) Cái gì vậy hả.
Ánh Tuyết
Thứ nhất đây là vị trí của tôi, thứ 2 đây là tài sản của tôi, mắc cái gì quăng vào vào chậu nước.
Lam Tinh
Lam Tinh khờ quá, cho Lam Tinh xin lỗi, Lam Tinh không biết, tại cái đầu khờ này không. Ánh Tuyết tha lỗi cho nha
Ánh Tuyết
Tha hả.
Tôi đặt cặp Lam Tinh nhúng thẳng vào nước.
Lam Tinh
Cái gì vậy hả.
Ánh Tuyết
Ánh Tuyết khơ quá, Ánh Tuyết không biết, tại cái đầu khờ này không.
Lúc đấy Lam Tinh khóc dậm chân quay sang cậu thanh niên kia
Lam Tinh
Tùng Anh thấy Ánh Tuyết quá đáng không? Lam Tinh xin lỗi rùi mà, sao Ánh Tuyết vẫn nhúng cặp Lam Tinh vào nước dơ vậy?
Ánh Tuyết
Biết nước dơ sao con làm?
Lam Tinh
Hưm, ai…biết…đâu. Mà thui trả chỗ cho Ánh Tuyết đó mình đi chỗ khác đi Tùng Anh.
Tùng Anh
Nhưng mà cô xếp mình ngồi đây mà. Mà mình thấy Ánh Tuyết hơi quá đáng nha Lam Tinh chỉ lỡ rồi thôi mà.
Ánh Tuyết
OK bạn là nhất được chưa, bạn thứ 2 không ai là chủ nhật cả. Bạn là số 1 100. Thế ngồi đây vui vẻ nha. Mà dặn này đừng để nó chọc tức tôi nữa nha. Mắc mệt.
Comments