Về một đều không tên.

.
"Suy nghĩ" _Lời t/g. Lời giải thích. Lời dịch nghĩa._ - Nói nhỏ/thì thầm - *Tiếng?* /Hành động + cảm xúc/ NÓI LỚN/HÉT TO
1. Thể loại: Đam, Mafia, Ngược, Siêu nhiên. 2. Ooc nặng. Không giống cốt truyện 3. Khá là tục, viết thẳng. 4. T/g rất xàm lờ nên thông cảm. 5. Lịch chap: Lộn xộn 6. Không báo cáo. Ai báo cáo toy đánh giá. 7. Ai biết
.
____-____-____-____
Người ta kể rằng... từ hàng trăm năm trước, khi ngôi làng này còn là một vùng đất hoang lạnh, những cơn sương dày đặc như giăng lưới vào mỗi đêm trăng tàn.
Rồi, trong màn sương ấy, bốn bóng hồ ly xuất hiện không ai biết họ từ đâu đến, tên thật là gì, hay hình dáng thế nào. Chỉ biết rằng... họ không phải con người.
Không ai nhìn thấy khuôn mặt thật của Tứ Hủ Yêu Hồ, chỉ thấy những dải sương mỏng quấn quanh bóng dáng cao lớn, giọng nói như thì thầm của gió, và ánh mắt như có thể khiến tim người ta tan chảy hoặc ngừng đập trong khoảnh khắc.
Người làng lúc đầu hoảng sợ. Nhưng rồi, có những gia đình trồng hoa Lan Quân Tử loài hoa duy nhất không bị tàn úa bởi sương, đã sống sót qua đêm. Họ bắt đầu nhận ra: Loài hoa ấy là thứ mà yêu hồ yêu thích.
Không ai biết tại sao. Nhưng rõ ràng, nơi nào có hoa, nơi ấy được bỏ qua. Một hoa - một mạng người. Một cánh - một sự sống.
Dần dần, người làng bắt đầu trồng hoa, không vì yêu thích, mà vì sợ hãi. Cứ mỗi nhà, phải có ít nhất một chậu. Nhà đông người trồng nhiều hơn. Và từ đó, truyền thống ra đời.
Nhưng... đổi lại sự bảo vệ mù mờ đó, yêu hồ có một điều kiện: Người đứng đầu làng phải dâng một người đi tuần đêm.
Chỉ duy nhất người nhà của trưởng làng.
Người đó sẽ mang đèn, mang chuông, đọc bài thơ cảnh báo như một lời nhắc cho toàn dân, và cũng như lời thỏa thuận lặng lẽ với yêu hồ rằng: "Chúng tôi vẫn tuân theo."
Không ai dám trái lệnh. Không ai dám từ chối. Bởi nếu một đêm vắng đi lời thơ, làng sẽ mất người.
Không ai biết ai sẽ là nạn nhân. Không ai biết hồ yêu chọn ai. Nhưng khi ánh sương dày đặc, hoa không nở, sẽ có người không bao giờ trở về.
Bài Thơ Cảnh Báo - Di Ngôn Của Sự Sống "Một hoa Lan Quân Tử. Một tấm bùa hộ mệnh. Hồ yêu có thể lại đến. Một hoa là một mạng. Một hoa có thể cứu. Nhà ai nhiều, trồng nhiều. Hồ yêu đêm đêm lại đến. Quyến rũ tấm người, Cẩn thận mất đời. Về đêm nên nhà, Xin đừng thắc mắc, Xin đừng làm khổ."
Và cho đến nay, không ai còn nhớ mặt thật của Tứ Hủ Yêu Hồ. Chỉ còn nghe nói... Một người có mái tóc bạch kim con trai trưởng của trưởng làng vẫn đều đặn đi tuần.
Và sương vẫn dày, hoa vẫn nở. Chỉ cần còn nghe bài thơ ấy, người làng vẫn còn sống.
-
-
-
Muri
Muri
Vậy… nếu không còn nghe thấy tiếng rảo bước nữa thì sao, bà…!?
Muri
Muri
Có phải… bà, mẹ… và cả con cũng sẽ chết không!?
Muri bật thốt, giọng cô bé run lên, ánh mắt mở lớn đầy sợ hãi. Hai tay siết lấy nhau trong lòng, những ngón tay nhỏ bấu nhẹ vào da thịt.
Haruna nhìn cháu gái mình hồi lâu, rồi chậm rãi cúi xuống, bàn tay nhăn nheo khẽ đặt lên đầu Muri.
Haruna
Haruna
Chuyện đó… ta không rõ, Muri à.
Haruna
Haruna
Khi ta còn nhỏ như cháu, ta từng được nghe kể lại rằng nếu đến một đêm, không còn tiếng rảo bước của người tuần tra, thì lúc ấy thế giới này sẽ chìm vào im lặng.
Haruna
Haruna
Một thứ im lặng không có hồi kết.
Muri
Muri
Nghĩa là... họ sẽ không quay lại?
Haruna không trả lời. Bà chỉ quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ánh trăng đêm nay không tròn. Nó khuyết một mảnh nhưng thứ ánh sáng nó tỏa ra lại kỳ lạ, tựa như phủ lên mọi vật một lớp bụi bạc lạnh lẽo.
Trong ánh mắt già nua của bà, có một nét gì đó như nỗi lo được giấu kín từ lâu.
Haruna
Haruna
Có lẽ... /lẩm bẩm/ bi kịch sẽ đến sau khi ngôi làng này đã tồn tại đủ 300 năm.
-
Xa xa, ở rìa làng, ngay trước cổng đền cổ kính phủ rêu
Tiếng bước chân vang lên chậm rãi. Bokuto đứng trước cổng đền, mặt không cảm xúc.
Tay trái đặt chiếc chuông nhỏ xuống đất, tay phải giữ chắc chiếc đèn lồng đang cháy.
Ánh sáng từ đèn đu đưa theo gió, phản chiếu lên những ký tự đã mờ trên mái gỗ, như thở ra những linh hồn đang ngủ.
Cậu bước vào đền. Mỗi bước chân đều có tiếng gỗ kẽo kẹt vọng lên như thể ngôi đền đang thức giấc.
Bên trong là một bệ đá đơn sơ. Trên đó, nở duy nhất một đóa Lan Quân Tử sắc cam đỏ, rực rỡ, dẫu xung quanh chỉ toàn bụi và bóng tối.
Bokuto ngắt lấy đóa hoa.
Không có lời khấn. Không có lời chào. Chỉ một hành động quen thuộc, được lập đi lập lại từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Một nghi thức. Một lời báo cáo. Gửi đến thứ sinh vật không tên đang sống đâu đó giữa ranh giới con người và ma quỷ.
.
.
.
____-____-____-____
Vyvy
Vyvy
😃😃😃😃
Vyvy
Vyvy
Chòi má...
Vyvy
Vyvy
Viết bộ này tốn IQ quá
Vyvy
Vyvy
Nhưng kệ đi:)
Vyvy
Vyvy
Miễn chưa hết ý tưởng là được.
Hot

Comments

•-•

•-•

hết thì bà drop hả 🤡?

2025-08-09

1

•-•

•-•

cáo Vàng, Xám, Tây Tạng với cáo Đầu Đàn :)

2025-08-09

1

•-•

•-•

boku no pico...

2025-08-09

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play