[Haikyuu] Xin Đừng Làm Khổ...
Niềm tai họa.
1. Thể loại: Đam, Mafia, Ngược, Siêu nhiên.
2. Ooc nặng. Không giống cốt truyện
3. Khá là tục, viết thẳng.
4. T/g rất xàm lờ nên thông cảm.
5. Lịch chap: Lộn xộn
6. Không báo cáo. Ai báo cáo toy đánh giá.
7. Ai biết
"Suy nghĩ"
_Lời t/g. Lời giải thích. Lời dịch nghĩa._
- Nói nhỏ/thì thầm -
*Tiếng?*
/Hành động + cảm xúc/
NÓI LỚN/HÉT TO
Đêm nay...
Cậu không thể biết.
Hoặc có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết.
Rằng đây sẽ là đêm cuối cùng trong cuộc đời mình.
Không phải vì sai lầm.
Không phải vì định mệnh.
Mà vì một kẻ.
Vì duy nhất một người, cả một ngôi làng với 179 người sẽ bị xóa sổ.
Đền cổ chưa kịp ngủ yên, một gã đàn ông xuất hiện.
Mái tóc dài, vạt áo lấm lem tro đất, và một chiếc khăn đỏ choàng cổ ẩm ướt như vừa thấm máu.
Gã bước vào đền, chỉ vài phút sau khi Bokuto rời đi.
Không ai thấy gã làm gì.
Không ai nghe tiếng động nào.
Chỉ có những đôi mắt trong bóng tối, mở to, lặng thinh mà dõi theo.
Là cáo? Là người? Hay là thứ không thuộc về cả hai thế giới?
Bokuto, như thường lệ, quay lại đền. Đèn lồng vẫn cháy leo lét, đôi mắt cậu còn ngái ngủ.
Trước cổng đền là một con cáo trắng.
Giữa mùa nắng nóng, lũ cáo thường đã rút vào rừng sâu.
Nhưng con này lặng lẽ, lông trắng muốt, hai mắt đỏ lòm, đứng chắn trước mặt cậu không động đậy.
Bokuto Koutarou
“Không ổn…”
Cậu bước chậm vào đền.
Rồi tim như khựng lại.
Hoa Lan Quân Tử đã hóa đen.
Không còn màu cam rực rỡ.
Không còn hơi thở thiêng liêng.
Chỉ là một đóa hoa đen tuyền, như khói than và hận thù ngưng tụ.
Bokuto Koutarou
Cái… chết rồi!
Cậu biết điều này.
Cậu đã nghe những truyền thuyết xưa cũ, những lời cảnh báo thì thầm trong đêm từ các trưởng lão rằng:
“Khi hoa Lan Quân Tử hóa sắc đen…
Là lúc chúng thức tỉnh.”
Không ai biết “chúng” là gì.
Chỉ biết…
Đó là khi xảy ra Sự Kiện Tối.
Một câu chuyện bị cấm nhắc tới.
Một điều luật không ai dám viết ra.
Một cái giá, cho sự phản bội…
Không phải kẻ phản bội bị trừng phạt.
Mà là tất cả.
Tất cả những ai sống trong ngôi làng ấy.
Không phân biệt đúng sai, già hay trẻ.
Họ sẽ bị xóa sổ, bị nuốt chửng trong sự phẫn nộ của “chúng”, những Tứ Hủ Yêu Hồ, tộc cáo cổ đại tồn tại từ trước cả khi loài người có chữ viết.
Một đời người… đổi lấy một tội.
Không ai được tha thứ.
Không ai được nhớ đến.
Bokuto Koutarou
“Mình… phải báo cho họ…”
Bokuto quay người, nhưng… phía sau cậu, con cáo trắng đã biến mất.
Chỉ còn tiếng chuông, ngân nhẹ từ nơi sâu nhất trong đền.
Chuông vẫn ngân trong đầu Bokuto suốt dọc đường về.
Cậu chạy thẳng đến nhà chính, không kịp thở. Cửa bật mở, tiếng gọi gần như hét.
Bokuto Koutarou
Cha!! Cha ơi!!! Chuyện... chuyện xảy ra rồi!!
Trong phòng, các bậc trưởng lão và cha cậu ,ông Bokuto Renji, trưởng làng đời thứ 17, đang họp sớm. Căn phòng ngập mùi nhang, bàn thờ tổ tiên vẫn còn khói bay lên lửng lơ.
???
Chuyện gì!? Con bình tĩnh lại đi!
Bokuto Koutarou
Cây... Cây hoa Lan Quân Tử ở đền đã chuyển sang màu đen... và có cáo trắng xuất hiện!
Căn phòng rơi vào im lặng tức thì.
Một trưởng lão chậm rãi đặt chén trà xuống, đôi mắt nhăn lại run rẩy.
???
Lão Chikawa: Không thể nào… Chúng ta còn đủ bùa, đủ hoa… Mọi nhà đều trồng đúng như luật…
???
Lẽ nào… có ai... xâm phạm cấm giới?
???
Không ai trong làng được phép vào đền ngoài người tuần tra. Chúng ta không sai gì cả… Nhưng… nếu "chúng" đã tỉnh dậy…
Sự bất lực, nghi hoặc, sợ hãi ngấm vào không khí như mùi tanh máu.
Bokuto Koutarou
Con sẽ đi.
Bokuto Koutarou
Chiều nay, con sẽ đến đền. Con… muốn thử nói chuyện với họ.
Mọi người quay sang nhìn cậu như thể cậu đã hóa điên.
???
Không được! Họ là gì, ta còn chẳng chắc có thể gọi tên…
???
Con biết luật! Không ai được gọi tên họ, không ai được chạm vào họ, không ai được giao tiếp!
Bokuto Koutarou
Nhưng nếu không ai dám làm gì... thì tất cả sẽ chết, cha à!
Bokuto Koutarou
Nếu con sai, con chết. Nếu con đúng, cả làng có thể được tha. Xin cha... chỉ một lần... Cho con thử.
Cậu quỳ xuống, trán chạm nền gỗ, giọng run rẩy.
Bokuto Koutarou
Nếu con thất bại... xin mọi người hãy cứ trách, cứ phạt con. Nhưng ít nhất… đừng để 179 mạng người rơi vào tay giận dữ của họ... mà không làm gì.
Một giọng trầm lạnh vang lên phía cửa.
Kiyoomi Sakusa
Vậy thì con sẽ đi cùng anh ấy.
Mọi người quay lại. Đứng đó là một chàng trai tóc xoăn tối, ánh mắt kín như sương: Sakusa Kiyoomi.
Là con trai của hậu bối nhà Suda một gia đình gốc cổ trong làng, chuyên về phong ấn và bùa.
Kiyoomi Sakusa
Con không tin là hai người thì dễ hơn một. Nhưng ít nhất… nếu Bokuto không trở lại… con sẽ là người thay anh ấy kể lại những gì đã thấy.
Một đời người chẳng ai dám đánh đổi. Nhưng nếu không có lựa chọn nào khác…
Thì đôi chân trẻ tuổi ấy sẽ là người bước vào màn sương, nơi ẩn danh của Tứ Hủ Yêu Hồ.
Comments
•-•
đang cố tưởng tượng Kita-san mắt đỏ lòm...
2025-08-11
1
•-•
Chumu, Chamu, Tây Tạng với Kita-san sắp đớp người hả 🤡
2025-08-11
1
•-•
là tui nè 😃
2025-08-11
1