•[ĐỊNH MỆNH CHẲNG THỂ XOÁ]•
Chương 1.
Tác giả 💐❤️
//...// hành động
*....* suy nghĩ
💬.... Nhắn tin
Tác giả 💐❤️
Chúc các đọc giả có trải nghiệm vui vẻ với tác phẩm mới.
Kẻ đứng dưới màn mưa, cũng sẽ có ngày đón được nắng.
Là những từ ngữ tả nên bức tranh 28 năm cuộc sống của Trần Phúc Tâm trên cõi đời này.
Y không biết bắt đầu từ lúc nào...
Nhưng có lẽ, từ khi sinh ra thì cuộc sống của y đã bị nhấn chìm bởi những vùng trời đầy mưa vô tận.
Tại một quán ba, không khí xung quanh nhẹ nhàng du dương quanh khúc nhạc cổ điển.
Ừ. Thật ra nó là một nơi bán thân trá hình.
Có thể gọi người hoặc tự mình đi săn.
Đi săn hoặc bị săn. Đó là bản chất nơi này.
Chỉ là đối với y cũng chỉ là nơi tiêu sầu bằng rượu và thuốc lá.
Huỳnh Gia Yến
//dựa vào lòng y// Tâm nè...
Nam nhân mị hoặc, mò tay vào áo y mà ám muội xoa nắng lớp cơ bụng bên trong.
Huỳnh Gia Yến
//thì thầm vào tai y// Chúng ta...
Trần Phúc Tâm.
Chậc... //gạt tay người ra//
Trần Phúc Tâm.
Không có hứng..!
Tâm gằn giọng đuổi người. Nhưng người nhìn y như muốn đói khát lột sạch quần áo y.
Y khó chịu đặt mạnh ly rượu xuống bàn. Nam nhân biết, khi này chạm vào y thì chỉ có chết.
Huỳnh Gia Yến
//lấy điếu thuốc của y và hút// ...
Huỳnh Gia Yến
//phả hơi khói// ...
Huỳnh Gia Yến
Có chuyện gì khó chịu à..?
Gia Yến gãi đúng vào chỗ đang ngứa của y.
Phúc Tâm cau mày, cầm chai Whisky cứ thế uống cạn.
Huỳnh Gia Yến
Gọi thêm chai nữa nhé?
Trần Phúc Tâm.
Không cần...!
Huỳnh Gia Yến
//ném điện thoại cho y// Có người nhắn tin này.
Trần Phúc Tâm.
Chậc... //khó chịu mở điện thoại lên//
Nhìn thấy tin nhắn và người gửi, gương mặt y nhẹ đi vài phần.
Gia Yến bên cạnh nhìn mà hoang mang nhưng không dám xem lén tin nhắn của y.
Trần Phúc Tâm.
//rep tin nhắn một lúc rồi tắt máy// ...
Trần Phúc Tâm.
Say rồi! Đỡ tao ra ngoài...
Huỳnh Gia Yến
//khó hiểu// Ờ... ừ...
Huỳnh Gia Yến
*Lạ à nha... mới uống có một chai mà say rồi á..?*
Huỳnh Gia Yến
*Nhìn mặt này thì có mà say tình...*
Huỳnh Gia Yến
//chán nản đỡ y ra ngoài//
Chiếc Mazda 3 màu đen hiên ngang đậu ở đó.
Một thiếu niên đứng ở cạnh chờ đợi.
Nhìn thấy y, thấy được mục tiêu liền nhanh chóng đi tới ôm lấy y.
Phạm Hoa Thiên Bảo.
Anh... //gọi khẽ//
Trần Phúc Tâm.
Bảo... Về nhà... //giọng nũng nịu//
Phạm Hoa Thiên Bảo.
//đỏ mặt// Dạ...
Phạm Hoa Thiên Bảo.
Anh thấy khó chịu chổ nào không...?
Hắn nhanh chóng bế y như cô dâu và đặt y ngồi vào ghế phụ. Hắn nhanh tay giảm nhiệt độ trong xe và cởi cúc áo cho y vì sợ y nóng.
Gia Yến nhìn cả hai mà mắt trợn ngược, lông mày hôn nhau, bờ môi tách rời, tỏ vẻ cực kỳ mắc ói.
Huỳnh Gia Yến
*Thật là nó có tình yêu rồi đó à?*
Phúc Tâm thật sự yêu rồi...
Một kẻ đã bị những cơn mưa bao mòn đi gần hết cảm xúc và tình cảm cuối cùng cũng biết đến yêu và được yêu.
Phúc Tâm năm 28 đã đón được những ánh nắng đầu tiên của cuộc đời...
Comments