[Allcaptain] Búp Bê Sống 2
Chap 1: Đêm mở màn địa ngục
Trời tối sầm lại, mưa bụi giăng kín đường. Hoàng Đức Duy bước xuống bến xe thị trấn, kéo chặt tấm áo mỏng đã ẩm lạnh. Cậu chỉ còn vài tờ tiền trong túi, hy vọng công việc “phục vụ quán ăn” mà người quen giới thiệu sẽ giúp cậu gửi tiền về cho mẹ, trả bớt khoản nợ đang đè lên vai bà
Một chiếc xe ô tô màu đen bóng loáng dừng sát bên lề. Cửa kính hạ xuống, một người đàn ông trung niên nhìn cậu, nụ cười nham hiểm nhưng giọng lại đầy thân thiện
???
Cháu là Duy đúng không? Lên xe, chú chở đến chỗ làm
Duy ngập ngừng vài giây, rồi bước vào. Cậu đâu ngờ đây là chuyến đi thẳng vào địa ngục
Xe rẽ vào con đường tối om, chỉ có ánh đèn neon xa xa hắt ra từ tòa nhà lớn mang biển hiệu Karaoke Paradise. Tiếng nhạc ầm ĩ, mùi thuốc lá và rượu mạnh quyện vào nhau. Duy bị bảo vệ kéo vào thang máy, đưa thẳng lên tầng ba
Cánh cửa phòng rộng bật mở. Lê Quang Hùng ngồi vắt chân trên ghế bọc da, tay cầm điếu xì gà cháy đỏ. Hắn không nói gì, chỉ đưa ánh mắt sắc lạnh lướt qua Duy từ đầu đến chân, giống như đang định giá một món hàng mới
Hắn rút từ ngăn kéo ra một tờ giấy, đặt mạnh xuống bàn
Lê Quang Hùng
Đây là giấy nợ của mẹ mày. Số tiền này… tao đã bỏ ra để “chuộc” mày về đây. Từ giờ, mày phải làm việc để trả
Duy tái mặt, bước lùi lại
Hoàng Đức Duy
Cháu… cháu không làm được… cháu chỉ muốn…
Tiếng cười khẽ bật ra từ khóe môi Hùng, không hề ấm áp
Lê Quang Hùng
Ở đây, tao nói là luật
Hắn quay sang Nguyễn Quang Anh và Trần Đăng Dương đang đứng bên
Lê Quang Hùng
Giải luật cho nó. Để nó hiểu nếu không nghe lời… thì sẽ thế nào
Quang Anh tiến lên, ánh mắt lạnh lẽo
Nguyễn Quang Anh
Luật đầu tiên: Mày ở đây là để kiếm tiền cho ông chủ. Không có “không làm”
Nguyễn Quang Anh
Luật thứ hai: Trái lệnh… thì chỉ có một con đường ra ngoài — trong quan tài
Đăng Dương cười khẩy, bổ sung
Trần Đăng Dương
Và luật cuối cùng: Đừng mơ chạy trốn. Bên ngoài, ai cũng là tai mắt của ông chủ
Duy nắm chặt tay, run rẩy
Hoàng Đức Duy
Tôi… không muốn ở đây…
Hùng khoát tay, ra hiệu cho Quang Anh và Dương ra ngoài
Cánh cửa vừa đóng lại, căn phòng chìm trong im lặng chỉ còn tiếng nhạc mờ xa vọng lên từ tầng dưới
Hùng đứng dậy, bước đến gần. Hơi rượu và mùi xì gà phả vào mặt Duy
Lê Quang Hùng
Giờ… tao sẽ dạy mày bài học đầu tiên
Duy giật lùi, xoay người định chạy, nhưng bàn tay to lớn đã túm chặt tóc cậu, giật ngược lại
Cái tát đầu tiên giáng xuống, tai Duy ù đi.
Bốp! Bốp! Bốp!
Liên tiếp 5–6 cái tát mạnh đến mức môi cậu rớm máu, hai má bỏng rát. Hùng nắm cằm Duy, ép cậu ngửa mặt lên
Lê Quang Hùng
Chống cự vô ích thôi…
Duy thở dốc, sức lực dần kiệt, cơ thể run rẩy. Cậu cảm nhận rõ bàn tay thô bạo kia đang chiếm đoạt từng tấc da thịt mình. Nước mắt nóng hổi trào ra, hòa cùng vị mặn chát nơi khóe môi
Đêm đầu tiên ở Paradise, Duy đã hiểu… nơi đây không dành cho con người — mà chỉ có luật của kẻ mạnh và sự tuyệt vọng của kẻ yếu
Comments