౨ৎChap #4. Nghĩa Địa Gió Rít.

Gió quất mạnh rát da. Trăng non treo nghiêng, ánh sáng mờ bạc phủ lên hàng bia đá nghiêng ngả.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày chạy được không? //thở gấp//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Được. Nhưng hắn đang rút ngắn khoảng cách. //vừa chạy vừa liếc sau lưng//
Tiếng kéo lê nặng nề vang lên. Bóng trắng bò thấp, nhanh như con thú săn mồi.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nó bò nhanh hơn chạy!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vì vậy mới phải tách hướng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tách? Mày điên à? Tách ra là chết chắc!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tin tao. Tao dụ hắn, mày tìm mộ cổ ở phía Tây.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tại sao lại là mộ cổ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Là chỗ duy nhất giữ được hắn lại.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày chắc không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không. Nhưng chẳng còn lựa chọn nào cả?
Bóng trắng rít lên, tiếng như thành chục cổ họng hoà làm một. Hắn phóng về phía hai người.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chạy!
Dương lao sang trái, vòng qua hàng bia đá. Hùng chạy thẳng, tim đập dồn dập.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Phía tây...phía tây... đâu rồi?
Tiếng bước chân và tiếng rượt đuổi vọng khắp nghĩa địa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ở đây này! Đồ mặt trống! //quát to, hướng về bóng trắng//
Bóng trắng đổi hướng, lao theo Dương. Hắn lách qua hàng bia, vừa chạy vừa ném những lá bùa ra sau.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dương! Mộ cổ trông như thế nào? //vừa tìm mộ vừa hét//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bia đá đen! Có vòng tròn khắc ở giữa! //hét vọng lại, vẫn chạy//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Đen? Ở đây bia nào cũng tối om!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bia đá đó lạnh hơn bình thường! Sờ thử!
Hùng chạy tay quờ vào từng bia đá. Đến cái thứ năm, một luồng lạnh buốt chạy dộc cánh tay.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thấy rồi! Tao thấy rồi!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đứng nguyên đấy! Đợi tao tới!
Bóng trắng dường như sắp chạm vào lưng Dương. Anh xoay người, rút lọ bột đen còn lại, hất thẳng vào mặt nó. Bóng trắng gào lên, khựng lại vài giây.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bây giờ!
Hùng quỳ xuống, đặt con dao khắc bùa lên bia mộ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tiếp theo làm gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cắm dao xuống vòng tròn, đừng nhấc lên. //chạy tới, hít sâu//
Bóng trắng lao tới. Dương đẩy Hùng sang bên, tay kia cầm thêm lá bùa đỏ áp vào lưỡi dao.
"TRẢ... LẠI... DA..."
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trở lại địa ngục! //gằn giọng//
Dao cắm xuống, vòng tròn bên bia sáng loé. Một luồng gió xoáy bùng lên, hút lấy bóng trắng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nó... nó bị kéo vào. //che mặt//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Giữ chặt dao!
Bóng trắng gào thét, từng mảnh da bong ra, bay tơi tả vào xoáy khí. Cả nghĩa địa rung lên.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhanh quá! Nó biến mất rồi!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chưa xon...-
Đột nhiên từ trong xoáy, một bàn tay xương thẩu bò ra, túm lấy cổ chân Hùng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dương!!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Buông ra!!! //nắm vai Hùng, dùng lực kéo//
Anh rút con dao ra, chém mạnh vào cổ tay đó, tiếng rít cuối cùng vang lên, bàn tay tan thành khói đen, xoáy khí tắt phụt.
Không khí trở lại tĩnh lạnh, chỉ còn tiếng gió.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xong... thật chưa? //thở hổn hển, ngội bệt xuống//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ít nhất là đêm nay.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày lúc nào cũng nói kiểu khiến tao lo chết khiếp.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vì tao biết, có thứ khác trong nhà đó. //nhìn thẳng vào ngôi nhà//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không. Đừng bắt tao quay lại.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày nghĩ chúng ta còn lựa chọn sao?
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Có. Đi xa khỏi đây, càng xa càng tốt!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Và để thứ trong nhà thoát ra? Không được!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Vậy... chúng ta nghỉ vài tiếng, rồi quay lại.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không, phải quay lại ngay!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lúc này cửa còn mở. Nếu đóng, sẽ không mở được nữa!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày đúng là đi𝗲𝗻. //đứng dậy, quát yêu//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi𝐞𝐧 mới sống sót. //môi vừa nhếch vừa mỉm nhẹ//
Họ quay đầu lại nhìn ngôi nhà trên đỉnh dốc, tối om như một cái hố sâu. Gió rít dài, mang theo âm thanh mơ hồ... như tiếng gõ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Mày nghe không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nghe, ba tiếng...
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Và... mười ba giây sau?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chúng ta sẽ ở trong đó.
__________
Nhỏ khùng iu em😘
Nhỏ khùng iu em😘
Đọc truyện vv nhe các nàng 😘
Nhỏ khùng iu em😘
Nhỏ khùng iu em😘
Love everyone so much 😘💞
Hot

Comments

Yumii💤

Yumii💤

thật gay cấn🥰

2025-08-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play