Chap 3
Nhưng cái lạnh vẫn bám trên da em như chưa chịu rời
Bước chân theo hắn vào bên trong khuôn viên
Em gần như quên mất mình đang là con tin của trùm mafia RYC
Trước mắt là một tòa nhà đồ sộ như cung điện hiện đại
Tường kính phản chiếu ánh đèn vàng ấm áp, từng đường kiến trúc sắc sảo, sang trọng đến khó tin
Sân trước trải dài là thảm cỏ xanh mướt
Điểm xuyết vô số loài hoa nở rộ, hương thơm dìu dịu hòa lẫn mùi đất ẩm sau mưa
Sân sau cũng rộng không kém
Ánh đèn soi rõ những lối đi uốn lượn giữa các khóm hồng, tulip, oải hương…
Đẹp đến mức khiến em cũng phải ngẩn ngơ
Em vừa đi vừa liếc trái nhìn phải như một đứa trẻ lạc vào thế giới cổ tích
Có thứ gì đó rắn chắc đập vào mặt em
Chính xác là em đâm vào lưng hắn
Hoàng Đức Duy
A... /bật ra một tiếng khe khẽ, theo phản xạ lùi lại, hai tay xoa xoa trán, mắt hơi nhăn lại vì đau/
Nguyễn Quang Anh
/chỉ khẽ ngoái đầu nhìn, ánh mắt nửa như trách, nửa như buồn cười, nhưng chẳng nói gì, lẳng lặng bấm mật khẩu cửa, bước vào trước/
Hoàng Đức Duy
/vội vàng lẽo đẽo theo sau như con mèo vừa làm đổ bình hoa, không dám kêu ca gì/
Một hàng dài người hầu cùng một quản gia tóc bạc đã đứng chờ sẵn
Không khí nghiêm trang đến mức em hơi giật mình
Nguyễn Quang Anh
Chuẩn bị quần áo cho em ấy
Quản gia Choy
/cuối đầu/ Vâng thưa cậu chủ
Hắn chỉ thản nhiên ra lệnh rồi chẳng nói thêm câu nào
Rồi hắn rảo bước lên lầu, bỏ em lại trong tầm mắt đầy tò mò của đám người hầu
Quản gia - một ông chú cao gầy, giọng trầm ấm nhẹ nhàng giới thiệu từng khu vực trong nhà
Từ phòng khách rộng như sảnh khách sạn, đến thư viện có mùi gỗ và sách cũ, rồi dẫn em đến phòng tắm
Nước nóng, khăn bông, tinh dầu
Mọi thứ xa hoa đến mức em có chút ngỡ ngàng
Khi bước ra, em đã được đưa một bộ đồ ngủ bông mềm mại, màu nhạt, ấm áp đến mức trông em chẳng khác gì thú bông cỡ nhỏ
Sau khi xong xuôi, quản gia dẫn em lên phòng làm việc của hắn
Ánh sáng bên trong lọt ra khe cửa mỏng manh
Em đứng đó, hai bàn tay khẽ siết vào nhau, tim đập nhanh
Em do dự một chút rồi quyết định đưa tay gõ cữa
Giọng hắn vang lên, trầm và rõ ràng
Em đẩy cửa, bước vào, rồi khép lại nhẹ nhàng
Ánh đèn vàng hắt lên gương mặt hắn đang ngồi sau bàn làm việc phủ đầy giấy tờ
Nguyễn Quang Anh
/hỏi, mắt không rời khỏi tài liệu/ Chuyện gì?
Hoàng Đức Duy
/lí nhí, mắt nhìn xuống, hai tay đan vào nhau/ Máu...
Lúc này, hắn mới ngẩng lên, hơi nhíu mày
Hoàng Đức Duy
/nói bé xíu nhưng đủ để hắn hiểu ra/
Hoàng Đức Duy
Tôi...đói...
Nguyễn Quang Anh
/đưa tay lên trán, thở dài/ “Nãy giờ lu bu quá nên quên mất cho em ấy ăn"
Nguyễn Quang Anh
/đứng dậy, đi lại phía em, bàn tay to ấm áp đặt lên đầu em xoa nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Xin lỗi, công việc lộn xộn quá
Em khẽ cúi mặt, vừa ngượng vừa… vui kỳ lạ
Hắn ra mở cửa, quay lại nói
Nguyễn Quang Anh
Đi theo anh
Cả hai xuống tầng hầm, tới kho trữ đông
Cánh cửa vửa mở đã khiến em phải há hốc mồm
Bên trong là những dãy tủ lạnh công nghiệp xếp ngăn nắp
Mỗi ngăn chứa bịch máu tươi được dán nhãn cẩn thận
Từ nhóm A, B, O cho tới những nhóm máu hiếm như Rh- hay Bombay
Theo hiểu biết của em, nhiều loại trong này đắt đỏ đến mức có tiền chưa chắc mua nổi
Ánh mắt em lập tức dán chặt vào những bịch đỏ tươi kia
Cổ họng khô khốc, bụng gào lên như thú dữ
Nguyễn Quang Anh
Muốn loại nào, tự em chọn
Hoàng Đức Duy
/ngẩng lên, ngơ ngác như không tin nổi/ Thật...thật ạ?
Hoàng Đức Duy
Tôi...tôi được chọn à?
Nguyễn Quang Anh
/nhàn nhạt đáp/ Mau lấy đi
Em không chần chừ nữa, hai tay chộp liền hai bịch, ôm như báu vật
Hắn khẽ nhướng mày cười, rồi dẫn em ra bàn ăn
Tiếng mưa ngoài kia đã lùi xa
Chỉ còn lại hơi lạnh len qua khung cửa kính
Bàn ăn dài trải khăn trắng, giữa là hai bịch máu tươi đặt trong ly thủy tinh cao, đỏ óng như rượu vang thượng hạng
Em ôm ly trong hai tay, nhấp một ngụm
Cảm giác máu ấm lập tức tràn qua cổ họng khiến cả cơ thể như được hồi sinh
Đã hơn hai tuần rồi em mới lại được uống thứ này mà không phải chầu chực hay đánh liều ngoài đường
Hắn thì ngồi đối diện, tay cầm ly rượu vang sóng sánh
Mắt hắn vẫn dõi theo từng cử động của em, vừa như đang quan sát vừa như tính toán
Nguyễn Quang Anh
/giọng vang lên, trầm nhưng không hề gắt/ Này
Nguyễn Quang Anh
Tên gì? Bao nhiêu tuổi?
Hoàng Đức Duy
/hơi giật mình, đặt ly xuống/ Hoàng Đức Duy...
Nguyễn Quang Anh
/gật nhẹ, rồi đáp lại một cách thản nhiên/ Nguyễn Quang Anh
Câu giới thiệu ngắn gọn, nhưng lại toát ra một khí chất khó gần
Nguyễn Quang Anh
/nghiêng đầu, ánh mắt như xoáy sâu/ Giờ thì kể đi
Nguyễn Quang Anh
Một mình chạy vào kho hàng của anh giữa đêm mưa tầm tã
Nguyễn Quang Anh
Là vì cái gì?
Hoàng Đức Duy
/cắn nhẹ môi, đôi mắt thoáng ngập ngừng. Nhưng cuối cùng, tiếng thở dài nhẹ thoát ra cùng lời thú nhận/
Hoàng Đức Duy
Tôi...đang nuôi hơn 50 bé vampire bị ba mẹ bỏ rơi
Nguyễn Quang Anh
/khẽ nhướng mày, nhưng không chen ngang/
Hoàng Đức Duy
Bọn nhỏ đói lắm
Hoàng Đức Duy
Không có ai chăm nên tôi phải làm nhiều việc để mua máu cho tụi nó
Hoàng Đức Duy
Bốc vác, rửa bát, bưng bê, thậm chí nhận việc nguy hiểm ngoài đường… miễn có tiền
Hoàng Đức Duy
Nhưng mấy tuần nay tôi không kiếm đủ, tụi nhỏ đã bắt đầu yếu đi rồi...
Hoàng Đức Duy
/giọng run nhẹ nhưng ánh mắt vẫn cứng rắn/ Tối nay...tôi không định trộm gì của anh
Hoàng Đức Duy
Chỉ hy vọng tìm được chút máu thừa trong kho để ít nhất vài đứa có thể qua đêm nay...
Nguyễn Quang Anh
/chống khuỷu tay lên bàn, ngón tay gõ nhịp chậm rãi/
Ánh đèn vàng phản chiếu lên gương mặt hắn khiến khóe môi khẽ cong lên một cách khó đoán
Nguyễn Quang Anh
Cưng gan thật
Nguyễn Quang Anh
Dám mò vào lãnh địa của trùm RYC chỉ để tìm máu nuôi mấy đứa trẻ
Nguyễn Quang Anh
/giọng không rõ là trêu chọc hay khâm phục/ Nhưng nếu đã nuôi...
Nguyễn Quang Anh
Thì định nuôi đến bao giờ?
Hoàng Đức Duy
/im lặng vài giây, rồi mỉm cười mệt mỏi/
Hoàng Đức Duy
Đến khi tụi nó có thể tự lo cho mình
Hoàng Đức Duy
Đến khi tôi không còn thở nữa
Comments
Bt.
lộn gòi kìa tg ơi
2025-08-12
1
౨🐑ᴄừᴜᴄủᴀᴄạᴘᴄạᴘʙᴏɪɪ.🐑ৎ
tao đọc ra lọt khe.
: ánh sáng bên trong lọt khe 🙃🙃
2025-08-15
1
Shera
sớm nè, tặng t 1 chap i cho bà một bôg
2025-08-11
1