Sau Hai Năm Anh Mới Nhận Ra [HungAn] [Quang Hùng MarteD X Negav]
2/ dấu vết của quá khứ
Chương 2: Dấu vết của quá khứ
Sau đêm trò chuyện với Quang Anh, Thành An trở về nhà với một tâm trạng nặng trĩu
Cậu nhận ra mình không thể tiếp tục lừa dối bản thân nữa
Tuy nhiên, cậu vẫn chưa có đủ dũng khí để buông bỏ
Cậu vẫn hy vọng một phép màu sẽ xảy ra
Những ngày sau đó, Hùng vẫn về nhà rất muộn
Anh không còn mang mùi rượu mà là một mùi hương tinh khiết, nhẹ nhàng của hoa nhài
Hương hoa ấy, mỗi khi thoảng qua, lại gieo vào lòng Thành An một nỗi đau âm ỉ
Đặng Thành An
Anh... anh có muốn ăn tối không?
Thành An hỏi khi Hùng vừa về đến nhà, thấy anh có vẻ mệt mỏi
Hùng chỉ lắc đầu, đi thẳng lên phòng
Thành An đứng lặng, nhìn theo bóng anh
Nụ cười gượng gạo trên môi cậu tắt hẳn
Cậu biết "ăn rồi" chỉ là một lời từ chối khéo léo
Anh ăn tối với ai, cậu cũng không dám hỏi
Một buổi sáng, khi Thành An dọn dẹp phòng làm việc của Hùng, cậu vô tình nhìn thấy một chiếc khăn tay bị rơi dưới sàn
Chiếc khăn đó không phải của anh. Trên góc khăn thêu một bông hoa nhài trắng nhỏ xíu
Hương hoa nhài thoang thoảng, giống hệt mùi hương mà anh mang về mỗi đêm
Cầm chiếc khăn trên tay, trái tim Thành An như bị bóp nghẹt
Cậu nhớ lại những lời Quang Anh đã nói về Ngọc Lan
Đặng Thành An
"Ngọc Lan... mối tình đầu của Hùng"
Một nỗi sợ hãi bao trùm lấy cậu
Cậu đã cố gắng rất nhiều, đã yêu anh đến mức chấp nhận làm một chiếc bóng mờ nhạt, nhưng có lẽ, tất cả đều vô nghĩa
Cậu không thể chiến thắng được quá khứ
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱An, cậu có khỏe không? //Giọng Duy đầy lo lắng//
Thành An không nói được lời nào, chỉ khóc nấc lên
Hoàng Đức Duy
📱An... cậu sao vậy?
Hoàng Đức Duy
📱Đã có chuyện gì rồi? //Duy hỏi dồn dập//
Đặng Thành An
📱Duy à... Ngọc Lan đã trở về thật rồi //nghẹn ngào//
Đặng Thành An
📱Tớ... tớ đã nhìn thấy bằng chứng
Hoàng Đức Duy
📱An, cậu đừng khóc
Hoàng Đức Duy
📱Tớ sẽ đến với cậu ngay bây giờ
Hoàng Đức Duy
📱Hãy mạnh mẽ lên, đừng để mình bị tổn thương thêm nữa
Duy nói, giọng đầy sự cảm thông và bảo vệ
Cúp máy, Thành An ngồi phịch xuống sàn nhà
Chiếc khăn tay rơi khỏi tay cậu, nằm gọn bên cạnh
Cậu nhìn bông hoa nhài trắng tinh khôi trên đó, tự hỏi, liệu cuộc hôn nhân này có phải là một sai lầm?
Liệu cậu có nên tiếp tục hy sinh bản thân cho một người không hề nghĩ đến cậu?
Cậu biết đã đến lúc phải đối mặt với sự thật, nhưng trái tim cậu lại không muốn chấp nhận.
Comments
𐙚 ˖ ֹori ౨ৎ
vợ vợ chồng chồng đi tôi tôi chảnh thấy ớn
2025-08-11
1
Kết SE hận tgia😳
Chảnh
2025-08-10
1