Chap 5

Một thời gian sau tất cả cũng đã phải chuyển đến kí túc xá
Việt kéo vali bước vào hành lang tầng 5, nơi hai người sẽ chung phòng. Bầu không khí hơi ngột ngạt khiến cậu hơi hồi hộp
Cậu dừng lại trước cửa phòng 512, tay hơi run khi bấm mật mã mở cửa
Bên trong, căn phòng gọn gàng với hai giường tầng, bàn học và một tủ quần áo lớn đặt sát tường
Tiếng bước chân nhẹ vang lên
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
*bước đến, ánh mắt loé lên khi thấy cậu* Đã đến rồi à
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
*Giọng trầm ấm nhưng nhẹ nhàng*
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
Cậu ở cùng phòng tôi hả!! *bất ngờ*
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Đúng
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
Ừm...tôi vừa mới chuyển đến *hơi ngượng*
Trường tiến vào, đặt túi xách xuống, rồi nhìn quanh phòng, anh cười khẽ
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Phòng này cũng ổn, tường cách âm tốt nên yên tĩnh
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
*gật đầu, vẫn chưa dám nhìn thẳng vào anh*
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Chúng ta sẽ sống cùng nhau trong thời gian tới đấy
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
Không biết tôi có sống được cùng cậu lâu không nữa
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
*tiến lại khoác tay lên vai câu*
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Đừng lo, lần này tôi không làm phiền cậu đâu
Việt cảm thấy hơi ấm từ tay anh truyền qua, tim bỗng nhiên đập nhanh hơn
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
Thế còn lần khác thì sao !?
Cậu cố tình hỏi dò, có chút ngập ngừng
Trường nghiêng người, ánh mắt sắc bén nhưng ẩn chứa nụ cười
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Nếu cậu không muốn, tôi sẽ tôn trọng
Khoảnh khắc ấy, không gian dường như ngừng lại, cậu cảm nhận được sự bối rối của chính mình và một chút gì đó không thể gọi tên ở trong lòng
Ngày đầu tiên ở ký túc xá trôi qua với những việc quen thuộc: dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc, và những câu chuyện nhỏ nhẹ giữa hai người
cậu ngồi bên bàn học, miệng lẩm bẩm bài tập, còn anh thì im lặng nhìn ra cửa sổ
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Cậu làm bài khó không *tay vẽ những nét ngẫu hứng trên mặt bàn*
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
Có vài chỗ tôi không hiểu *trả lời nhưng mắt vẫn chăm chú vào vở*
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
*gật đầu* mai tôi sẽ giúp
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
*mỉm cười nhẹ*
Đêm đầu tiên ở ký túc xá, Việt nằm trên giường tầng dưới, nhưng mắt cậu không tài nào nhắm lại được
Lặng lẽ, cậu quay sang nhìn anh, ánh mắt tràn ngập thắc mắc và cả một chút mong chờ
Chợt anh đứng dậy rời khỏi giường mình và sang giường cậu xoay người cậu lại, ánh mắt anh dừng lại ở cậu, nụ cười nửa miệng nhẹ nhàng
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Ngủ chưa
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
*ngập ngừng* ch..chưa
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Trường khẽ đẩy chăn, nghiêng người gần lại
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Cho tôi ngủ cùng đi, đỡ lạnh
Tim cậu thình thịch, nhưng cậu gật đầu, trốn dưới chăn ấm áp cùng anh
Những ngày sau, họ dần trở nên thân thiết hơn, anh hay giúp cậu làm bài, hai người trò chuyện về nhiều thứ: từ sở thích đến những giấc mơ
Một tối, khi cả ký túc xá đã yên tĩnh, anh bất ngờ đặt tay lên đùi cậu, ánh mắt đầy tình cảm
Nguyễn Văn Trường
Nguyễn Văn Trường
Tôi muốn hỏi cậu một điều…
Nguyễn Quốc Việt
Nguyễn Quốc Việt
*ngẩng đầu, nhìn anh chăm chú*
---
Dạ hết
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play