[Killua X Gon] Người Để Lại Lời Hứa...
Chap 3
Tác giả bình thường
Chap này tặng cậu ạ.
Một buổi sáng trời mưa tầm tã.
Mưa phủ xuống như tấm màn mỏng, sương khói quấn lấy từng tán cây và triền đá. Tiếng mưa rơi trên lá rừng nghe trầm đục, xen lẫn tiếng nước chảy róc rách từ khe suối gần đó. Không gian chì trong gam màu xanh xám, mờ ảo như bức tranh thủy mặc.
Không khí lạnh và ẩm len vào da thịt, mang theo hương ngai ngái của lá mục, thoang thoảng mùi nhựa thông mới ướt. Dưới chân dốc, con đường mòn loang nước, từng vũng nhỏ phản chiếu những mảng trời bạc nhạt bị che lấp bởi mây trôi chậm. Tiếng chim rừng lẩn khuất đâu đó, thưa thớt và xa vắng hơn thường lệ, như cũng e dè trước màn mưa sớm.
Từ một con dốc cao, Killua bước ra. Áo khoác dài màu tối ôm sát cơ thể, phần mũ trùm che khuất nửa gương mặt, chỉ để lộ ánh mắt lạnh như thép. Bàn tay cất trong túi áo khẽ nắm chặt, cảm giác kim loại lạnh lẽo của con dao gấp như một thói quen.
Con đường xuống núi trơn trượt, nhưng Killua bước nhẹ, không để lại tiếng động, giống hệt cách một sát thủ rời đi mà không ai kịp nhận ra. Mùi máu khô ẩn trong hơi ẩm của mưa vẫn còn thoảng quanh cậu — thứ mùi không thể tẩy sạch, như chính cuộc đời đã nhuộm đỏ đôi tay này.
Trên tay cậu cầm một chiếc ô đen hơi lớn so với vóc dáng, cán ô lạnh ngắt, ướt đẫm. Dưới tán ô, gương mặt cậu gần như bị che khuất, chỉ còn đôi mắt sáng nhưng lạnh đến rợn người — thứ ánh nhìn không hề thuộc về tuổi thơ.
Killua Zoldyck
*Trời mưa thật khó đi.*
Killua Zoldyck
*Cứ thế này thì chắc mình sẽ muộn học mất.*
Killua Zoldyck
*Thôi thì tăng tốc đi vậy.*
Con đường núi trơn trượt bình thường đã khó đi nay trời mưa nên càng khó đi hơn nữa.
Cậu tuy đã cố đi nhanh nhưng vẫn là không kịp.
???
Vào đi, lần sau đừng đi muộn như vậy.
Killua Zoldyck
//Gật đầu//
Cậu ngồi xuống ghế, nằm gục xuống bàn. Hôm qua cậu vừa về đã bị bố mẹ giao 6 vụ gi.ết người bảo hoàn thành trong 2 ngày.
Qua cậu đã giải quyết được 4 vụ nhưng nó mất kha khá thời gian.
Vậy nên cậu bị mất ngủ. Sáng nay lúc 6 giờ phút đã bị gọi dậy ăn sáng chuẩn bị đồ đi học.
Killua Zoldyck
*Buồn ngủ..*
???
Killua! Lên giải bài toán này cho tôi!
???
Cái gì!?, đây là bài toán lớp 6 mà?
???
Sao em có thể giải nó chứ!?
Killua Zoldyck
Em về được chưa?
Killua Zoldyck
*Bà cô này phiền ghê, muốn cho cái mồm bà ta câm lại quá.*
Killua Zoldyck
//Về cho ngồi//
Gon Freecss
Oa, cậu giỏi thật đó!
Gon Freecss
Làm sao để giải được như cậu vậy?
Gon Freecss
Học thôi sao?..
Gon Freecss
Nghe đơn giản vậy?
Killua Zoldyck
Cậu im lặng chút đi, quay lên mà nghe giảng.
Killua Zoldyck
Ồn quá đấy! Để yên cho tôi ngủ.
Gon Freecss
À, tớ xin lỗi.
???
Tập trung vào, đừng có quay xuống mãi thế!
Trưa đến, học sinh các lớp lại tụ tập quanh nhà ăn của trường.
Killua ngồi trong góc nhà ăn không một ai ngồi cùng. Gon thấy thế liền ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
Gon Freecss
Cho tớ ngồi cùng nhé!
Killua Zoldyck
Nếu tôi nói không?
Gon Freecss
//Ngồi vội xuống//
Gon Freecss
Hì hì, mấy năm trước cậu cũng ăn như này sao?
Gon Freecss
Không thấy chán sao?
Killua Zoldyck
Bình thường.
Gon Freecss
Hể? Cậu không cảm thấy mình thật cô đơn sao?
Killua Zoldyck
Không, quen rồi.
Gon Freecss
Vậy nếu cậu có một người bạn thì sao?
Killua Zoldyck
Tôi không cần bạn.
Gon Freecss
Hả? Sao cậu lại không cần?
Killua Zoldyck
Đối với tôi nó khá phiền phức.
Gon Freecss
Phiền phức sao?
Gon Freecss
Vậy tớ làm bạn cậu thì sao?
Killua Zoldyck
Không biết.
Gon Freecss
Vậy là có thể sao?
Killua Zoldyck
Không biết.
Gon Freecss
Nói thế là 50/50 nhỉ?
Killua Zoldyck
Ăn đi nói nhiều quá!
Killua Zoldyck
//Đút thìa cơm của cậu vào mồm cậu//
Gon Freecss
Cậu đừng tự nhiên đút cơm như thế được không?
Gon Freecss
Nghẹt ch.ết tớ mất!
Kurapika Kurta
À, chào hai đứa, liệu anh có thể ngồi đây chứ?
Kurapika Kurta
Anh là Kurapika, 12 tuổi.
Gon Freecss
Em là Gon, 9 tuổi!
Kurapika Kurta
Chào em nhé.
Kurapika Kurta
À, còn đây là-?
Gon Freecss
Killua, cậu ấy ít nói lắm!
Kurapika Kurta
À chào Killua nha.
Killua Zoldyck
//Gật đầu//
Kurapika Kurta
Vậy anh ngồi đây được chứ?
Gon Freecss
Cậu thấy sao Killua?
Gon Freecss
Được ạ, anh ngồi đi!
Kurapika Kurta
Cảm ơn hai em nhé.
Thế là trong bữa ăn đơn giản ấy, Gon lại quen được một đàn anh lớn hơn mình 3 tuổi.
Tác giả bình thường
Giải thích là Kurapika không đúp đâu nhé!
Tác giả bình thường
Sốp viết kiểu vừa đủ tuổi ạ.
Tác giả bình thường
Đây nè.
Comments
Riin_Eyama
omg thank kiu shop nhìu
👉👈
2025-08-12
1