[DuongHung] Vết Cứa

[DuongHung] Vết Cứa

1

Choang!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu thấy chưa?!Đúng là không có ích gì cho xã hội!!
Đăng Dương gắt lên,nhăn nhó nhìn chiếc bình sành tan nát dưới nền đất
Quang Hùng khẽ nhíu mày,tay bóp chặt lấy bờ vai đang ứa máu
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
E-em xin lỗi...Em hứa sẽ sửa chữa lỗi sai của bản thân...
Hắn rít lên như loài thú xổng chuồng,một lần nữa hất đổ chiếc bình trên mặt bàn xuống sàn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Xin lỗi?!Cậu nghĩ xin lỗi là xong à?!?!Nhìn tay cậu kìa-máu me bê bết như con nghiện,còn dám đứng đây diễn kịch thương tâm!!
Không để Hùng kịp phản ứng,hắn giật phăng chiếc khăn trong túi áo,ném vào người em,giọng khinh bỉ
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ra dáng trợ lí một chút đi!Đừng để tôi thấy cậu lem luốc thêm!
Em cắn môi
Không đáp lại,chỉ một cái gật đầu đầy rụt rè
Hắn không nói gì thêm,lập tức rời khỏi phòng trong sự ghê tởm
Cái bóng đen cao ráo vừa biến mất,âm thanh giày cao gót vang lên
Lục Hổng lẳng lặng bước đến góc phòng,nhẹ nhàng nhặt mảnh sành vỡ lên,bỏ vào một cái túi
Cô nhẹ nhàng tiến đến,cẩn thận lau vết máu cho em,rồi thì thầm
Lục Hồng
Lục Hồng
Lần sau...không cần để hắn ta thấy máu...
Lục Hồng
Lục Hồng
Chỉ cần...vết thương...
Căn phòng như đông cứng.Em ngơ ngác,nhìn cô trong sự khó hiểu
Cô không nói gì,chỉ bước đi đều đặn,bóng lưng thẳng tắp như lưỡi kiếm
[Hôm sau]
Ca làm phim kết thúc,hắn rời khỏi hội trường cùng một bên áo sơ mi rách toạc,nhuốm vài giọt máu đỏ tươi
Em lặng thinh,tay cầm hộp thuốc-đứng đúng nơi hắn sẽ đi ngang
Hắn bước tới,sầm mặt
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đứng đó làm gì?!Chưa đủ phiền à?!
Chân hắn sải đều,định bước tiếp...nhưng em lại đưa tay ra-không nói gì,chỉ dúi vào túi áo hắn một túi thuốc
Vài giây im lặng.Gió như ngừng thổi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi không cần
Hắn cố giật cánh tay mình ra khỏi em,nhưng chân lại không dám bước tiếp
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Rõ là anh đang muốn tìm nó
Em nói,ánh mắt không chút dao động
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Ra khỏi sảnh,không ngoảnh lại//
Hắn đứng chững lại giữa hành lang,tay siết chặt cuộn băng gạc còn ấm hơi người
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi đâu cũng được!Chỉ cần đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!
Giọng hắn khàn,gần như rít lên
Một...rồi hai giây
Hắn quay phắt đi,túm lấy cánh tay có vết xước,tự cuốn băng-vụng về,lệch cả vòng
Có tiếng thì thầm,hơi nghẹn lại
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao em lúc nào cũng làm khó tôi vậy?...
[Về khuya]
Trời đổ mưa.Văn phòng tối om-chỉ còn ánh sáng lập loè từ chiếc đèn bàn ở phòng riêng của Dương
Hắn ngồi yên,tay vẫn cuốn băng,nhưng giờ là dải vải nhỏ-chiếc khăn em dùng để cầm máu ngày hôm kia.giấu trong ngăn kéo hồi sáng
Vừa cuốn,hắn vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại:Tin nhắn soạn sẵn-"Còn sống không?"-chưa gửi
Bỗng,có tiếng gõ cửa nhẹ
Không đợi trả lời,cánh cửa khẽ hé ra-em đứng đó,tóc ướt sũng,khoác chiếc áo mưa mỏng...và đặt lên bàn lọ thuốc đỏ còn mới
Không nói gì,chỉ liếc vết thương trên tay hắn-rồi rời đi,như thể nó chưa từng tồn tại
Giận mình,hắn bật dậy,la lên
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đứng lại!Định nghe câu "cảm ơn" từ tôi đấy à?!
Em cúi đầu,giọng nhẹ nhàng
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Không cần cảm ơn...Chỉ cần...im lặng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
...
Mưa rơi nặng hạt,cánh cửa khép hờ
Hắn đứng bất động,nhìn chằm chằm vào lọ thuốc bé xíu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Im lặng với em...sao tôi làm được...
Hắn lẩm bẩm
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mỗi lần em đi qua thôi,tim tôi đã ồn như trống đánh...
End
Hot

Comments

kẹo dẻo ~🪐✨

kẹo dẻo ~🪐✨

😏 nhưng t ko cho!!!!

2025-08-16

1

rảnh chờ free fire

2025-08-11

1

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 3 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play