2
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Hoà Thượng!.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Ơi.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Ta đến rồi đây!.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Ấy!.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Từ từ thôi.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Khéo Ngã.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Hoà Thượng.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
hửm?.
Ánh mắt của anh chiều mến cậu.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Trước Có người muợn kiếm của Chàng sao giờ chưa chả ạ?.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
...
Ánh mắt anh bỗng đổi đột ngột vì lại đến giờ cậu tò mò về cái kiếm.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
À...
Tay anh chạm lên vai cậu nói.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Họ chưa Luyện tập xong.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Nào xong họ sẽ đem đến trả cho ta nhanh thôi.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
...
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ.(gật đầu)
Anh chợt nhận ra Cậu không biết nơi họ có ai... vì anh biết có mỗi mình cậu hay chơi với anh chẳng còn chơi với ai anh liền hỏi.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Nàng có muốn đi chơi bên chỗ họ không?.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ...?
cậu nghe mà như lắp bắp hơi ngại Ngùng mà nói.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
C...chơi bên họ sao?.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Đúng.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Yên tâm.
Hai tay anh Chạm má cậu và nói.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Ta hiểu Nàng rất ngại ngùng nhưng cứ chơi ở bên họ vài ngày là sẽ Quen thuộc thôi.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Ngoan nào.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
...
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Nhỡ lại có người Nàng quen thì sao đây.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Không có ai.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
...
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Thôi không sao nào.
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Đừng sợ
Trần Dịch Hằng|Anh/Chàng|
Ta sẽ đi cùng mà.
Anh nói xong ánh mắt của cậu vui mừng.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Phu Quân.(cúi đầu)
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Nàng có muốn Luyện Kiếm cùng ta không?.
Trương Hàm Thụy|y|
Ta xin lỗi.
Trương Hàm Thụy|y|
Ta Không biết làm.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Cứ làm đi.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Ta sẽ chỉ.
Dương Bác Văn|hắn|
ể ể Khoan!
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Gì?.
Dương Bác Văn|hắn|
Ngươi chỉ Phu Nhân của ngươi rồi luyện kiếm không mà có làm gì đâu?.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Luyện kiếm vui thôi!.
Dương Bác Văn|hắn|
Rồi tí chảy máu ai chịu?.
Trương Hàm Thụy|y|
(đưa kiếm cho hắn)
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Ờ...
Trương Hàm Thụy|y|
Vậy thôi ta không tập nữa.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
ờ vậy.
Dương Bác Văn|hắn|
Tập đi còn đơ người ở đó làm chi?.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
...
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Tại ta có thắc mắc!.
Dương Bác Văn|hắn|
Thắc mắc gì?.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
ờm... trước ta có đến Nhà Trần Gia mượn kiếm.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Rồi ta thấy có một Mị Nương xinh đẹp cực!.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Ta định làm quen nhưng Có vẻ Nàng ấy ơi e dè không dám.
Dương Bác Văn|hắn|
Rồi là ngươi Tính Cua Gái nhà Người ta?.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Ngươi có ăn cơm không mà hỏi Ngu vậy?!.
Dương Bác Văn|hắn|
Ta có ăn Sít đâu mà ngươi tưởng tượng lầm với câu hỏi của ta!.
Dương Bác Văn|hắn|
có Phu Quân rồi thì Bớt sĩ lại đi Ca Ca!.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Biết!.
Trương Quế Nguyên|Hắn|
Ta không Điếc!.
Dương Bác Văn|hắn|
Kệ ngươi!
Trương Quế Nguyên|Hắn|
ơ!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Cha ơi con về rồi đây!.(mở cửa đi vào)
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Con chơi kiểu gì tới tối mới về được?!
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Hoà Thượng bên đó khó Trò chuyện với con mà con vẫn vui vẻ vậy sao?.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ vui lắm Cha.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Chàng ấy Tốt lắm.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Tốt vậy thôi chứ sau này mà Cả hai lớn lên Thì sẽ thay đổi nhanh lắm.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Dạ...?
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Con còn nhỏ nên Ngây Thơ lắm đợi con lớn lên Ta sẽ không đồng ý cho con với Hoà Thượng cuới nhau được đâu!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
...
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
C...cha!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Cha nói vậy là sao?!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Con với Hoà Thượng rất Thương nhau ngày ngày đều chơi cùng nhau!.. có bao giờ con không muốn rời xa Hoà Thượng đâu!.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Con phải nghe lời ta!.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Ta nghĩ sau này Hoà Thượng sẽ chọn Luyện Kiếm và không thể chọn con đâu!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Cha nói dối!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Con không tin cha!.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Con không tin Cha!...Cha chỉ nói vậy để con rời xa Chàng ấy thôi!.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Con Còn nhỏ chưa biết chuyện gì thì im mồm đi!‼️.
Ông quát lên khiến cậu giật mình mà khóc.
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Hức!...Cha.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Khóc lóc cái gì?!
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Sau này tương lai nó vậy thì đành phải Chấp nhận thôi!.
Trần Trịnh Thành|Bố cậu|
Không có chuyện con có thể đến với Người ta như vậy đâu!
Trần Tuấn Minh|cậu/Nàng|
Hức!.
Ông nói xong bước vào phòng ngủ... để lại mình Cậu ở ngoài.
Comments
ume_hengming
thêm dấu quyến rũ nx , quen luôn
2025-08-12
0