[HIEUTHUHAI X Oc] Siêu Cấp Cưng Chiều?
Chapter 1
Trời mưa lạnh buốt, những giọt nước rơi lặng lẽ trên nền xi măng ẩm ướt. Bên vỉa hè, một con cáo trắng nhỏ bé nằm co ro một góc dưới ánh đèn đường, vết thương sâu ở chân sau chảy máu đỏ thẫm. Cả người nó đang hấp hối, nhưng vẫn cảnh giác nhìn xung quanh
Chiếc xe Ferrari màu đen tuyền đang chạy băng băng trên con đường vắng, người ngồi ở hàng ghế sau là Trần Minh Hiếu - chủ tịch tập đoàn TMH vừa kí kết xong một hợp đồng lớn
Nguyễn Quang Anh
Chà, vị chủ tịch của tập đoàn bất động sản đó khó chiều thật, tôi nói khản cả cổ ông ấy mới đồng ý kí kết hợp đồng
Trần Minh Hiếu
Đành chịu thôi, chỉ khi ông ta kí hợp đồng đó, vị trí chủ tịch này của tôi mới có thể vững hơn chút
Trần Minh Hiếu có vẻ mệt mỏi, ngồi dựa ra đằng sau, mắt nhắm nghiền
Nguyễn Quang Anh
Minh Hiếu, bên đường…có thứ gì đó kìa
Trần Minh Hiếu
Cậu tập trung lái xe đi, đừng quan tâm nữa
Nguyễn Quang Anh - bạn thân của Minh Hiếu, hiện cũng là thư kí của anh. Cậu tài giỏi, vui tính, thích chọc ghẹo người khác. Trước đây là người duy nhất dám chọc vào vị chủ tịch lạnh lùng này
Nguyễn Quang Anh
Hình như…là một con mèo trắng
Nguyễn Quang Anh
Nó bị thương rồi
Minh Hiếu mở mắt nhìn, phát hiện con cáo nhỏ đó đang co ro một góc, trông thảm thương vô cùng
Với tính cách tàn nhẫn của anh, có lẽ sẽ bỏ mặc nó. Nhưng không hiểu sao, nhìn nó anh lại có chút đồng cảm
Trần Minh Hiếu
Nó không phải mèo, là cáo
Nguyễn Quang Anh
Cáo? Cáo trắng? Sao lại xuất hiện ở đây?
Trần Minh Hiếu
Không biết nữa
Quang Anh theo lời Minh Hiếu, dừng xe bên lề đường
Minh Hiếu bước xuống xe, mặc kệ trời đang mưa rả rích mà tiến đến chỗ con cáo nhỏ đó
Nó đang hấp hối, nhưng khi thấy có người lại gần, vẫn cố gượng dậy để gầm gừ
Chie (Ori)
[Ngươi là ai, tránh xa ta ra!]
Chie (Ori)
[Ta chưa muốn chết! Tránh ra!]
Minh Hiếu nhìn con cáo nhỏ đang xù lông, chỉ biết cười khẽ một cái
Trần Minh Hiếu
Không biết tự lượng sức mình
Trần Minh Hiếu
Yên nào, ta không hại ngươi
Chie (Ori)
[Hắn ta…trông nguy hiểm quá…]
Chie (Ori)
[Mình sẽ chết ở đây sao!?]
Minh Hiếu bế con cáo lên, nó muốn phản kháng nhưng vô lực, móng vuốt chỉ cào nhẹ được một đường trên tay anh
Trần Minh Hiếu
Ta đang cứu ngươi đó, đừng có bướng
Chie (Ori)
[Hứ! Ta mới không cần ngươi giúp!]
Quang Anh cũng vội chạy xuống xe, thấy Hiếu đã bế con cáo lên
Nguyễn Quang Anh
Minh Hiếu, nó cào tay cậu rồi
Trần Minh Hiếu
Không sao, tôi ổn
Trần Minh Hiếu
Nó sắp chết rồi, lái xe đi, nếu không nó chết ở đây thật đó
Chie (Ori)
[Ngươi mới chết! Bổn cô nương đây vẫn còn đủ sức cào chết ngươi!] *gầm gừ*
Trần Minh Hiếu
Ngoan chút đi, không ta thả ngươi ở đây đó, con cáo lì lợm
Em là một con cáo trắng đã thành tinh, có thể hoá người, nhưng vì bị thương nên linh lực suy yếu, không thể hoá người được. Em là một cô cáo kiêu hãnh, một cô cáo đẹp nhất trong bộ tộc. Cũng vì quá đẹp mà bị ghen ghét, cộng thêm cái tính kiêu kì của mình nên bị đánh thế này cũng không có gì lạ. Em bị hội đồng bởi mấy con cáo trong bộ tộc, chỉ có thể chạy trốn, rồi thế nào lại chạy ra hẳn nơi con người sinh sống
Ờmm sốp xin phép rào trước với các nàng là bộ này nữ chính sẽ có tính cách khác hẳn những bộ trước sốp từng viết. Ẻm sẽ kiểu kiêu căng, cứng đầu, bướng, khó chiều, nói thẳng ra thì ẻm không biết điều ấy, nên nếu các nàng không thích kiểu tính cách này thì hong nên đọc nha, không khéo ẻm làm mấy nàng tức á=))
Comments
T.Quyên vịu ơ của HIEUTHUHAI
Ê, hay quá má, bữa bộ chữa lành vết thương là t siuuu mê r, mà bộ này còn đúng gu t dữ nữa, mãi iu
2025-08-11
1
Thyy ngọc ah 💙
quá đã lun mom oiiii🤩
2025-08-12
1
embecuaanhHieu
Quá đã rồi mom ơi
2025-08-12
1