[Hungrhy] Nam Công Tước Thì Sao?
chap 1
Biệt thự nhà họ Nguyễn – Thế giới hiện đại
Bột – tên thật Nguyễn Quang Anh – vừa mới đẩy cửa tầng thượng bước ra, tay cầm theo ly trà sữa và gương mặt đang phụng phịu.
Nguyễn Quang Anh
(bực bội) Cái áo Gucci là em đặt trước!
Nguyễn Quang Anh
Anh Hoàng quá đáng thiệt sự!
Nguyễn Quang Anh
Em không thèm giành nữa, nhưng em không thèm nhìn mặt anh luôn!!!
Một cơn gió mạnh lướt qua làm tà áo thổi bay phần tà dài phía sau. Mái tóc nâu đỏ khẽ rối, Bột rướn người ra nhìn bầu trời đang ráng chiều.
Nguyễn Quang Anh
(chép miệng) Gió vậy chắc sắp mưa…
Nguyễn Quang Anh
Lát em xuống lấy đồ hiệu ra mặc cho ổng tiếc chơi...
Đột nhiên… một luồng sáng tím bạc xuất hiện, xoắn ốc như ma thuật, mở ra trên không trung ngay phía trên đầu Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
(há hốc) Ủa??? Cái gì kỳ vậy?
Gió thổi mạnh, chiếc ly trên tay rơi xuống, và trong giây lát – cả người Bột bị cuốn vào giữa ánh sáng lấp lánh như sao vỡ.
Nguyễn Quang Anh
(la thất thanh) Á Á Á Á!!!
Nguyễn Quang Anh
Cứuuuuu!!!
Nguyễn Quang Anh
Em chưa muốn chết đâu mà á á á——
Phủ Công tước Lê – Đế quốc Andeveria – 843 SKN
Trong phòng hội nghị của pháo đài phủ đầy băng tuyết, vài hầu tước và hiệp sĩ đang bàn bạc.
Lính gác
Bẩm Công tước! Một sinh vật lạ vừa rơi xuống khu vườn phía Đông! Cậu ta còn sống!
Một người đàn ông đứng dậy. Tóc đen ánh tím, ánh mắt xám lạnh như tuyết đá phương Bắc, áo choàng đen viền bạc chạm đất.
???
Mang hắn đến phòng khách. Ta muốn gặp.
Phòng khách – vài phút sau
Quang Anh tỉnh dậy giữa một căn phòng sang trọng như cung điện.
Nguyễn Quang Anh
(ngơ ngác) Ủa… đây là… Vinpearl hả?
Nguyễn Quang Anh
Hay Disneyland…?
Cánh cửa gỗ mở ra. Một người đàn ông bước vào. Ánh mắt anh ta nhìn Bột như nhìn một thứ gì ngoài vũ trụ.
Nguyễn Quang Anh
(giật mình) Hả? Gì… Em là Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Em... bị hút vô một cái lỗ trời. Đây là đâu vậy anh?
Lê Quang Hùng
(lạnh lùng) Tên thật. Thân phận. Xuất xứ.
Nguyễn Quang Anh
(nắm chăn che tới cổ) Em nói thiệt mà…
Nguyễn Quang Anh
Em sống ở Hà Nội.
Nguyễn Quang Anh
Năm nay 20 tuổi.
Nguyễn Quang Anh
Con nhà giàu nhưng ngoan, không gây thù chuốc oán với ai đâu á…
Công tước bước lại gần, ánh mắt xám bạc dừng lại nơi đôi mắt màu hổ phách của Quang Anh.
Lính gác
(nói nhỏ) Thưa ngài… mắt màu hổ phách… tóc đỏ nâu.
Lính gác
Đúng như lời tiên tri cổ đại.
Lê Quang Hùng
Từ nay cậu ấy ở lại phủ.
Lê Quang Hùng
Dưới sự bảo hộ của ta.
Nguyễn Quang Anh
(la lên) Ơ khoan! Em chưa đồng ý!
Nguyễn Quang Anh
Em còn chưa biết đây là đâu mà bị ở lại rồi?!
Lê Quang Hùng
(bình thản) Cậu không cần biết. Chỉ cần nghe lời.
Nguyễn Quang Anh
(mếu) Sao em có cảm giác… như xuyên vô game otome vậy ta…
Phòng khách – phủ Công tước Lê
Sau mệnh lệnh của vị Công tước, cả phòng rơi vào im lặng.
Nguyễn Quang Anh
(khóc méo) Khoan đã, mấy anh ơi…
Nguyễn Quang Anh
Em hổng có định ở đây lâu đâu, em còn phải đi fitting đồ tuần sau nữa á…
Nguyễn Quang Anh
Với lại, em chưa lột mặt nạ ngủ, thiệt tình không muốn để người ta thấy gương mặt em chưa skincare đâu…
Hầu tước Felix
(thấp giọng, thì thầm với Công tước) Thưa ngài, chúng ta không rõ hắn ta từ đâu đến.
Hầu tước Felix
Có nên tạm thời giam giữ để điều tra?
Lê Quang Hùng
(giọng trầm, sắc lạnh) Không cần.
Lê Quang Hùng
Đưa cậu ta về phòng phía Đông.
Lê Quang Hùng
Chuẩn bị y phục, chăn gối, và hồng trà ấm lúc 8 giờ.
Nguyễn Quang Anh
(hét lên) Em không chịu đâu á!
Nguyễn Quang Anh
Em muốn về nhà!!!
Nguyễn Quang Anh
Em có địa chỉ nè, em sẽ chỉ GPS cho mấy anh nghe…
Lính gác
GPS? Là quái vật vùng Bắc Tuyết ư?
Nguyễn Quang Anh
(rụt cổ) Hông… GPS là cái dùng để tìm đường á trời…
Một người hầu gái bước vào, cúi đầu trước Công tước rồi nhìn Quang Anh với ánh mắt nghi ngờ.
Hầu 1
Thưa ngài, có cần kiểm tra cơ thể cậu ta có dị vật hay ám khí không ạ?
Nguyễn Quang Anh
(sợ xanh mặt) Ê không nha!
Nguyễn Quang Anh
Em không phải robot đâu mà tháo đồ ra khám nhaaaa!
Lê Quang Hùng
(lạnh lùng, mắt khẽ liếc) Không ai được động vào cậu ấy nếu chưa có sự cho phép của ta.
Căn phòng lại chìm vào im lặng.
Công tước Lê Quang Hùng xoay lưng, chậm rãi bước đi.
Lê Quang Hùng
(khẽ nói) Còn quá sớm để biết cậu là gì…
Lê Quang Hùng
Nhưng đôi mắt hổ phách đó... không phải ngẫu nhiên mà xuất hiện trong phủ ta.
Nguyễn Quang Anh
(lẩm bẩm) Em cũng thấy không ngẫu nhiên á… mà là vô lý thiệt sự luôn!
Cậu bị người hầu dẫn đi theo một hành lang dài, ánh đèn tỏa ra màu trắng dịu nhẹ từ các viên ma thạch khảm trên tường. Ngoài kia là tuyết đang rơi mỏng.
Nguyễn Quang Anh
(nhìn ra cửa sổ, nhỏ giọng) Mẹ ơi… cứu con…
Comments
亗Nhiên Nhiên_Ốc亗
ờm..hình như mới gặp lần đầu..
2025-08-12
1
Anh An Dau Goyy
Ra chap nhiều nha bàa
2025-08-12
1
亗Nhiên Nhiên_Ốc亗
bộ ảnh chỉ nghĩ tới cái đó thôi hả!^^
2025-08-12
0