Đêm hôm ấy, làng lại nổi gió lạ.
Gió không giống gió thường, nó thổi ngược hướng, mang theo mùi tanh của máu , lùa qua từng mái nhà. Chó sủa, mèo kêu, còn trăng thì bị mây đen nuốt chửng.
Duy khoác chiếc áo pháp sư dài lên người còn tay thì cầm kiếm gỗ đào , chân mang hài đen .
Cậu đang truy đuổi một oan hồn nữ vừa thoát ra được đàn áp vong ở đầu làng . Sợi chỉ đỏ trên tay cậu bỗng phát sáng lên và dẫn cậu vào một con đường âm u lạ lẫm
Cre : pins
Hoàng Đức Duy
Hửm.. Đây là đâu
Bước chân cậu khựng lại trước một cánh cổng đá mục nác, rêu xanh phủ kín.
Miếu này.. cha từng dặn là không được tới gần ..." Duy khẽ lẩm bẩm "
Nhưng sợi chỉ trên tay cậu không ngừng phát sáng, kéo mạnh về phía cổng.
Hoàng Đức Duy
Nhưng nó có gì bênh trong ?
Cậu hít một hơi rồi đẩy của đi vào.
Bên trong tối đến mức phải căng mắt mới thấy những pho tượng thần đã vỡ nát, gương mặt bị xóa sạch. Ở chính giữa, một tấm bùa vàng rách nát dán lên trụ đá đen, phát ra thứ ánh sáng yếu ớt.
Bất chợt gió thổi mạnh qua, Lá bùa trên trụ đá rơi xuống và phát ra ánh sáng kì lạ
Hoàng Đức Duy
Đ-Đây là... " giọng cậu mang theo chút bất ngờ "
Hoàng Đức Duy
BÙA PHONG ẤN..
Một bóng người hiện ra giữa làn khói xám, dáng cao, áo đen thêu những ký hiệu cổ, ánh mắt sắc lạnh như xuyên qua tim Duy.
Comments