Sau Khi Ly Hôn Cùng Mueanta Tổng [Suphanat]
#3
Tiếng động cơ gầm rú xé tan màn đêm, từng đợt gió tạt mạnh vào cửa kính khiến Yn phải bám chặt vào ghế. Bên cạnh, Mueanta vẫn không rời mắt khỏi con đường phía trước, từng ngón tay siết chặt vô lăng đến mức khớp trắng bệch.
Suphanat Mueanta (Bank)
“Cúi thấp đầu xuống!” – giọng anh dằn mạnh, vừa là mệnh lệnh vừa là sự bảo vệ.
Yn nghe theo, tim đập dồn dập. Hình ảnh bàn tay kẻ kia đeo chiếc nhẫn quen thuộc cứ ám ảnh trong đầu cô. Chiếc nhẫn vốn thuộc về anh trai cô… nhưng tại sao lại nằm trên tay một kẻ lạ, đang chĩa súng về phía họ?
Chiếc xe rẽ gấp vào một con đường vắng. Bóng đêm nuốt trọn ánh đèn pha, chỉ còn tiếng thở gấp và nhịp tim hỗn loạn.
Yn Hemviboon
“Anh… có biết người đó là ai không?” – Yn lên tiếng, giọng run run nhưng cố giữ bình tĩnh.
Mueanta không trả lời ngay. Anh chỉ nhấn ga, đôi mắt ánh lên sự lạnh lùng và một tia lo lắng khó che giấu.
Suphanat Mueanta (Bank)
“Chuyện này… không đơn giản như em nghĩ.” – Cuối cùng, anh cất giọng, thấp và khàn. – “Và anh không chắc… em có muốn nghe sự thật hay không.”
Bên ngoài, một ánh đèn pha khác bất ngờ xuất hiện, bám sát phía sau. Yn liếc nhìn gương chiếu hậu – chiếc xe đen. Cùng biển số mà cô vừa thấy khi bỏ chạy khỏi kho hàng.
Suphanat Mueanta (Bank)
“Bám chắc.” – Mueanta nghiêng người, vào cua.
Trong khoảnh khắc nghiêng người ấy, Yn chợt thấy trên cổ anh lấp lánh một vết xước mới, máu rịn ra… giống hệt vết xước trên bàn tay người đàn ông cầm súng.
Cơn lạnh chạy dọc sống lưng cô. Lẽ nào…
Tiếng động cơ gầm rú xé tan màn đêm, từng đợt gió tạt mạnh vào cửa kính khiến Yn phải bám chặt vào ghế. Bên cạnh, Mueanta vẫn không rời mắt khỏi con đường phía trước, từng ngón tay siết chặt vô lăng đến mức khớp trắng bệch.
Chiếc xe lao vun vút, từng khúc cua như cắt ngang màn đêm. Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường rít lên chói tai. Yn siết chặt tay vào dây an toàn, mắt không dám rời gương chiếu hậu. Chiếc xe đen vẫn bám sát, khoảng cách không hơn mười mét.
Suphanat Mueanta (Bank)
“Chúng không bỏ qua đâu…” – Mueanta nghiến răng, giọng khô khốc. – “Người đó… không chỉ nhắm vào anh.”
Yn Hemviboon
Yn quay sang, ánh mắt đầy nghi vấn: “Vậy họ muốn gì ở em?”
Anh không trả lời ngay. Thay vào đó, Mueanta bất ngờ tắt đèn xe, đánh lái gấp sang con đường mòn giữa hai hàng cây. Ánh sáng đèn pha từ phía sau bị chắn lại bởi bóng tối đặc quánh.
Suphanat Mueanta (Bank)
“Bám chặt.” – Anh nói lần nữa, giọng như dằn từng chữ.
Chiếc xe chồm lên như con thú săn mồi. Yn cố trấn tĩnh, nhưng hình ảnh chiếc nhẫn và vết xước giống hệt trên tay Mueanta cứ lặp lại trong đầu. Một suy đoán đáng sợ dần thành hình…
Cuối cùng, xe dừng gấp bên một căn nhà bỏ hoang. Mueanta tắt máy, ra hiệu im lặng. Cả hai nín thở. Tiếng động cơ của chiếc xe đen vọng lại, rồi xa dần…
Yn Hemviboon
Trong khoảng lặng, Yn quay sang nhìn anh, giọng run rẩy:
“Chiếc nhẫn… vết thương… anh có liên quan đến hắn ta, đúng không?”
Suphanat Mueanta (Bank)
Ánh mắt Mueanta tối lại. Anh không phủ nhận, cũng không giải thích. Chỉ sau vài giây, anh khẽ nói:
“Người đó… từng là anh em với anh. Nhưng giờ, hắn đã chọn con đường khác.”
Yn sững người. Cảm giác mọi thứ mình biết về Mueanta đang sụp đổ. Trước khi cô kịp hỏi thêm, tiếng bước chân lạo xạo vang lên bên ngoài.
Nhiều nv nam
Không phải một người… mà là nhiều người. Và giọng nói trầm khàn quen thuộc vang lên:
“Ra ngoài đi… Bank. Chúng ta còn một việc dang dở.”
Tiếng bước chân ngày một rõ, kèm theo tiếng kim loại va chạm — tiếng lên đạn lạnh lùng vang vọng trong bóng tối.
Mueanta đứng dậy, rút khẩu súng từ hông, nghiêng đầu ra hiệu cho Yn lùi về phía sau bức tường vỡ.
Ánh trăng le lói qua khe cửa, chiếu lên bóng người mặc áo khoác tối màu. Hắn dừng lại ngay ngưỡng cửa, khẽ nghiêng đầu, nụ cười nhạt hiện trên môi. Trên tay, chiếc nhẫn bạc lấp lánh ánh sáng.
Nhiều nv nam
“Lâu rồi không gặp, Bank.” – Hắn cất giọng, chậm rãi nhưng đủ để từng chữ như mũi dao cắm vào không khí. – “Anh vẫn lái xe liều mạng như xưa.”
Mueanta không đáp, chỉ giương súng, ánh mắt không chớp.
Yn nín thở, bàn tay siết chặt vạt áo, tim đập dồn dập.
Nhiều nv nam
Hắn ta bước thêm một bước, rồi nhìn thẳng về phía Yn đang ẩn sau tường.
“Cô bé đó… chắc hẳn là lý do anh quay lại phải không?”
Suphanat Mueanta (Bank)
Mueanta khẽ nhích người, che chắn tầm nhìn của hắn.
“Cô ấy không liên quan.” – Giọng anh cứng rắn, lạnh lùng.
Nhiều nv nam
Hắn cười nhạt, nhưng trong mắt ánh lên tia hung hiểm.
“Không liên quan? Chiếc nhẫn này từng thuộc về… anh trai cô ấy. Anh nghĩ tôi không biết sao?”
Lời nói ấy khiến Yn như bị sét đánh ngang tai. Cô khẽ lùi lại, nhưng chân chạm phải một mảnh kính vỡ. “Cạch.”
Âm thanh nhỏ bé ấy vang lên rõ rệt giữa khoảng lặng.
Cả Mueanta và hắn đều quay đầu nhìn.
Khoảnh khắc ấy, từ bên ngoài, tiếng động cơ chiếc xe đen lại vang lên — lần này không chỉ một chiếc, mà nhiều chiếc cùng lúc, bao vây căn nhà.
Suphanat Mueanta (Bank)
Mueanta nghiến răng:
“Chạy đi, Yn!
Nhưng đã muộn — từ sau lưng, một khẩu súng lạnh ngắt dí sát thái dương cô.
Bàn tay thô ráp siết chặt bả vai Yn, mùi thuốc súng và mùi khói dầu bám đặc trên áo kẻ đứng sau khiến cô nghẹn thở. Nòng súng lạnh lẽo áp vào thái dương, hơi kim loại khiến da cô tê buốt.
Suphanat Mueanta (Bank)
Mueanta xoay phắt người lại, khẩu súng trong tay nhắm thẳng kẻ đang khống chế cô.
“Thả cô ấy ra.” – Giọng anh trầm xuống, mỗi chữ như đe dọa.
Nhiều nv nam
Một tiếng cười khàn khàn vang lên ngay bên tai Yn:
“Bank… anh thay đổi rồi. Trước đây anh sẽ không vì một người phụ nữ mà chĩa súng vào anh em.”
Yn Hemviboon
Ánh mắt Mueanta lóe lên, vừa phẫn nộ vừa đau đớn.
“Anh em?” – Yn thì thào, trái tim chao đảo.
Kẻ kia từ từ lộ mặt dưới lớp mũ trùm. Ánh sáng mờ soi rõ từng đường nét — khuôn mặt giống Mueanta đến kỳ lạ… chỉ khác đôi mắt, sâu hoắm và lạnh lẽo.
Nhiều nv nam
“Đúng vậy…” – Hắn nghiêng đầu, nụ cười như dao cắt. – “Anh trai ruột của hắn… và cũng là người cuối cùng gặp anh trai cô… trước khi hắn biến mất.”
Yn sững sờ, toàn thân tê liệt. Trong khoảnh khắc, cô không còn phân biệt được kẻ thù thật sự đang đứng ở đâu — trước mặt hay ngay bên cạnh mình.
Nhiều nv nam
Tiếng động cơ bên ngoài gầm lên dữ dội. Cánh cửa nhà bị đá tung, ánh đèn pin quét vào.
Giọng quát vang lên:
“Không ai được rời khỏi đây sống sót!”
Màn đêm nuốt trọn tiếng súng.
Tiếng súng nổ chát chúa vang vọng trong căn nhà hoang, khói thuốc súng mờ đặc trong không khí. Yn giật mình nhắm chặt mắt, cơ thể run lên vì sốc.
Khi mở mắt ra, cô thấy kẻ khống chế mình đã lùi lại vài bước, bàn tay ôm bắp tay đang rỉ máu. Mueanta đã hạ súng xuống nhưng ánh mắt anh sắc lạnh như thép.
“Buông cô ấy ra.” – Anh gằn giọng.
Nhưng trước khi kẻ kia kịp phản ứng, những tia sáng chói lóa từ bên ngoài bất ngờ quét thẳng vào. Một nhóm người mặc đồ đen, bịt kín mặt, đồng loạt xông vào, súng giương sẵn.
“Bắt sống chúng!” – Một giọng nói quyền lực vang lên.
Mueanta kéo mạnh tay Yn, lùi về phía góc nhà. Tiếng súng vang lên liên tiếp, mảnh tường và gỗ vỡ tung, bụi bay mù mịt.
Yn hoảng loạn:
“Họ là ai?!”
“Không phải lúc để hỏi.” – Mueanta siết chặt tay cô, đôi mắt ánh lên sự quyết liệt. – “Tin anh.”
Ngay lúc đó, giọng của kẻ giống anh như đúc vang lên giữa hỗn loạn:
“Bank! Nếu muốn cứu cô ta… hãy trao thứ mà mày đang giữ!”
Mueanta khựng lại chỉ một nhịp — nhưng với Yn, khoảnh khắc ấy dài như vô tận.
Thứ anh đang giữ? Là gì… và tại sao nó lại liên quan đến cả cô?
Bên ngoài, tiếng bánh xe nghiến trên sỏi vang dội, báo hiệu có thêm người tới. Căn nhà giờ chẳng khác gì cái bẫy khổng lồ.
Mueanta quay sang nhìn Yn, ánh mắt anh chứa điều gì đó… như một lời xin lỗi chưa kịp nói.
Rồi anh kéo cô lao thẳng ra cửa sau.
Phía trước, bóng một người nữa bất ngờ chặn lối.
Không phải ai khác — chính là… anh trai của Yn.
Ánh trăng hắt qua cửa sau, soi rõ khuôn mặt người đàn ông đứng chắn lối.
Yn chết lặng. Đó là gương mặt cô đã khắc sâu trong trí nhớ — gương mặt của người anh trai
“Anh… Anh trai…?” – Giọng cô nghẹn lại, run rẩy như sắp vỡ.
Người đàn ông ấy không trả lời, chỉ đưa tay ra như muốn kéo cô lại. Nhưng đôi mắt anh… lạnh lùng và xa lạ đến mức khiến cô rùng mình.
Mueanta siết chặt vai Yn, ánh mắt đầy cảnh giác:
“Tránh ra.”
Anh trai Yn khẽ cười, nụ cười vừa đau vừa mỉa mai:
“Bank… mày vẫn như xưa, lúc nào cũng muốn bảo vệ người khác. Nhưng lần này… mày bảo vệ nổi không?”
Phía sau lưng, tiếng bước chân vây kín. Từ cửa trước, kẻ giống Mueanta như đúc cũng đã tiến gần, trên môi hắn là nụ cười chiến thắng.
“Chúng ta đều có thứ mình muốn.” – Hắn nói, giọng như lời tuyên án. – “Giao thứ đó ra… và cô ta sẽ được sống.”
Yn nhìn từ anh trai sang Mueanta, trái tim như bị xé làm đôi.
Cô không biết chuyện gì đang xảy ra
Tiếng còi xe hú vang lên từ xa, hòa cùng tiếng trực thăng rít trên bầu trời.
Trong khoảnh khắc, cả căn nhà sáng rực bởi ánh đèn pha và đèn pin quét khắp nơi.
Mueanta siết chặt tay Yn, cúi xuống thì thầm:
“Dù có chuyện gì… cũng đừng tin vào những gì em thấy đêm nay."
ẦM! — Một tiếng nổ rung chuyển cả căn nhà, lửa bùng lên dữ dội.
_______________________________
Tg
Cho nên viết v luôn haa
Comments
Bắp Còiii
tiếp bà ơi đang hayy
2025-08-16
1
linaa iu🥷🤟
típ shop ơi đọc muốn khóc lun
2025-08-15
1