Sau đợt thả bom của giặc, một bản làng bây giờ chẳng khác gì đống hoang tàn. Dưới đống đổ nát do đạn bom tàn phá, một người lính trẻ bị vùi đó đang cố vùng vẫy.
Nhạn
Anh cố lên, đội cứu hộ sắp đến rồi /khóc lóc, cố gắng đẩy bức tường đang đè lên người chiến sĩ/
Tiến
Không kịp đâu....em đừng phí thời gian cho anh, qua giúp những người khác đi. /chân đã nát do bị lực nặng đè thời gian dài/
Nhạn
Làm sao em bỏ anh lại được....em chỉ còn mình anh nên anh không được từ bỏ./đẩy đến nỗi tay chảy máu/
Tiến
/mệt mỏi vươn tay nắm lấy tay Nhạn/
Nhạn
Anh đừng bỏ em lại mà...em không còn ai bên cạnh nữa rồi. /ôm lấy bàn tay be bét máu/
Tiến
Em vẫn còn,...vẫn còn các đồng đội, vẫn còn nhân dân và Tổ quốc. Dù sau này không còn anh bên cạnh em... thì em vẫn phải sống tiếp, biết chưa?
Tiến
/dùng hết sức còn lại để nói/ Không ai yêu em, đất nước sẽ yêu em...không ai kéo em ra khỏi bóng tối, Tổ quốc sẽ đưa em đến ánh sáng.
Nhạn
/khóc không thành tiếng, tay vẫn nắm chặt tay/ Em biết, nhưng mà....
Tiến
/mỉm cười/ Đừng bao giờ nghĩ anh đã chết vì đất nước...hãy nghĩ rằng sự tồn tại của anh là vĩnh cửu trên mảnh đất này.
Tiến
/nước mắt rơi/ ...và em chỉ cần biết anh lúc nào cũng yêu em. /tay thả lỏng, gục xuống/
Nhạn
ANH, ANH ƠI!!! ANH TIẾN!!! /hét lớn/
_________________
Đội cứu hộ đến kịp thời đưa nhiều người thoát nạn, nhưng giữa những thi thể lạnh lẽo còn có cả các chiến sĩ trẻ tuổi. Nhạn ngồi im lặng trên chiếc xe chở Tiến, mắt trĩu nặng suy tư.
Đồng đội của Nhạn
Anh Tiến vẫn luôn bên cạnh cậu mà. Ở nơi xa kia, anh ấy vẫn luôn muốn thấy cậu vẫn đứng vững, vẫn chiến đấu.
Nhạn
/hít một hơi thật sâu/ Phải, đúng vậy, tớ vẫn sẽ chiến đấu...
Nhạn
...còn phải chiến đấu thay phần của anh nữa. /nói nhỏ/
Comments