【 Flaghumans/Countryhumans China】Vạn Tầng Thêu Dệt Mộng.
Chương 2
People's Republic of China.
Gấu con hư hỏng thì phải bị xử phạt.
Giọng China thì thầm bên tai, vừa như mật ngọt dụ lại vừa như dao sắt mân mê nơi cổ họng.
Russia miễn cưỡng buông hàm anh ra, nhưng China không có ý định dung tha dễ dàng như vậy. Anh đẩy ngã y nằm trên ghế. Mắt cười híp lại mang theo vẻ hồ mị. Đuôi cáo y huyễn tưởng sau lưng anh khẽ động giữa hai chân y.
Thanh niên trẻ, huyễn ảnh mấy cái này với chú thì không đứng đắn. Nhưng cũng không thể phủ nhận khiến người trẻ như y có chút nghẹn họng xấu hổ.
Ngón tay anh miết nhẹ từ cơ bụng lên cằm y, cuối cùng anh chỉ búng trán của y một cái đau điếng.
People's Republic of China.
Chú không có dự định làm gì cháu đâu. Xem như cái búng trán đấy là hình phạt cho thái độ không ngoan của cháu.
The United States of America.
Chú cháu hai người trau dồi tình cảm vừa ý chưa?
America nhướng mày, dựa vào tường. Mắt dừng lại trên người China rất lâu rồi mới đảo xuống nhìn dáng vẻ thanh niên bị người già trêu chọc cho ngượng chín mặt của Russia.
Gã vào đây cũng hai ba phút trước đó. Thế nhưng hai chú cháu vẫn còn dây dưa chưa dứt.
People's Republic of China.
Ồ? Anh đến sớm vậy.
The United States of America.
Nếu không thì hai người còn định làm đến bao giờ?
Anh phì cười, lùi khỏi người Russia. Tay anh đưa lên đầu, tỏ vẻ đầu hàng.
Cuối cùng bị thúc giục mà với lấy túi thuốc trên bàn, đọc hướng dẫn rồi từ từ mở vỉ thuốc ra, đưa viên thuốc lên miệng uống.
People's Republic of China.
Đến rồi thì ngồi xuống đi. Hoan nghênh đến nhà.
China đưa tay vỗ vỗ chỗ ngồi bên phải. Gã đảo mắt, vẫn miễn cưỡng đến ngồi.
People's Republic of China.
Trời thế này hợp kể chuyện lắm đó.
Russia.
Nếu chú định kể mấy chuyện dọa ma trẻ con thì nên kể vào buổi tối.
People's Republic of China.
Thôi nào, chú cũng biết sợ mà.
The United States of America.
Vậy nói xem, em định kể cái gì cho chúng tôi?
Tay anh ôm lấy đầu gối, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi mới ngẩng đầu nhìn gã. Khóe môi cong lên.
People's Republic of China.
Kể à?
People's Republic of China.
Mấy câu chuyện như thế tôi không ép hai người nghe... Càng không muốn hai người sẽ tin vào chúng. Chỉ là, đừng tò mò, được không?
Câu hỏi quái gở dành cho một câu chuyện sắp được kể.
Russia không phải kiểu người trẻ dễ tò mò càng không với mấy câu chuyện mà China có thể kể. Dù sao thì sự tò mò giết chết con mèo. America cũng không khác gì là bao. Thế nên, anh không ngại lắm khi một chút tin tưởng đặt trên hai người.
Anh không cần câu trả lời của y hay gã vì đã gần như thấu hiểu. Chỉ đảo mắt một chút, lại mỉm cười chậm rãi.
People's Republic of China.
Mừng vì các anh không phải kiểu người dễ tò mò. Tôi không muốn dọa sợ ai đâu.
The United States of America.
Nó như thế nào? Đáng sợ?
Russia.
Không, tôi nghĩ ý của chú ấy là khác.
People's Republic of China.
Phải.
People's Republic of China.
Giống như cháu nói vậy.
People's Republic of China.
Không phải đáng sợ.
People's Republic of China.
Nhưng nó mang lại trải nghiệm giống như đã từng trải qua.
People's Republic of China.
Những câu chuyện mang theo yếu tố như vậy, thường sẽ khiến người nghe phải khó chịu.
Nói đến, anh dừng lại một chút. Hơi trầm mặc sau tự đàm. Y liếc mắt nhìn xuống, thấy các ngón tay thanh mãnh của anh siết chặt lấy chăn bông đến trắng bệch.
The United States of America.
Em từng kể những câu chuyện ấy cho ai nghe chưa?
People's Republic of China.
Ừ...
Russia.
Rồi, chú ấy từng kể cho cha tôi nghe.
Anh hơi mím môi, gục đầu lên gối.
Russia.
Cha tôi từng nghe vài câu chuyện, tệ là ông ấy khá khó chịu với những câu chuyện đấy.
People's Republic of China.
Tôi bị mắng. Lúc đó không hiểu, uất ức khóc cả buổi. Đến khi dỗ ngoan, người mới dặn tôi đừng kể ai nghe về chúng nữa.
Anh ngã người về sau, đầu tựa lên vai y, giọng có chút lười nhác.
People's Republic of China.
Hôm nay có hứng, lại không còn ai quản. Kể hai người nghe một chút.
People's Republic of China.
Thú vui tiêu khiển của tôi, mấy người cũng đừng mắng.
People's Republic of China.
Nhắc nhở trước một chút. Nhân vật là chúng ta và những người khác.
People's Republic of China.
Không có câu hỏi nào ở đây. Tốt nhất hai người chỉ nên lắng nghe. Tôi không khuyến khích cho sự tò mò và hoài nghi về tính chân thật của hai người. Chung quy lại, đừng cố gắng tìm cách biết sâu hơn những câu chuyện của tôi.
Russia.
Có thể... đặt câu hỏi cho một số chi tiết không?
People's Republic of China.
Dĩ nhiên có thể, tùy vào giai đoạn và khung cảnh.
The United States of America.
Nhưng sao em có được những câu chuyện đó?
Anh im lặng rất lâu, sau đó rời khỏi vai y, nheo mắt nhìn gã. Dường như là lần đầu tiên nghe được câu hỏi này từ ai khác.
People's Republic of China.
Đó là phạm vi câu hỏi không nên tò mò đấy.
People's Republic of China.
Thừa nhận thì đôi lúc anh cũng làm tôi ngạc nhiên, nhưng đặt câu hỏi đó ngay từ ban đầu thì lần duy nhất tôi gặp.
The United States of America.
Em không cần nhất thiết phải trả lời.
People's Republic of China.
Vậy thì tốt, mừng vì anh không ngớ ngẩn đến vậy.
Russia.
Cha cháu cũng từng đặt câu hỏi này, nhưng khi chú đã hoàn thành câu chuyện?
Cảm thấy thật không dễ giấu diếm với y. Anh cười nhẹ, nhưng đáy mắt lại không có ý cười.
People's Republic of China.
Ừ, chính xác là vậy, câu trả lời của chú vẫn thế, người cũng không ép buộc chú như America.
People's Republic of China.
Được rồi, kết thúc khoản dặn dò. Đến với câu chuyện.
Anh đứng dậy, kéo tất cả rèm trong căn hộ lại. Chỉ chừa lại ánh sáng rải rác từ những ngọn đèn trong phòng anh.
Khi mọi thứ được sắp xếp vừa ý, anh bước vào phòng ngủ. Lấy ra một cuốn sổ tay đã được ghi chi chít.
Nó nhìn rất quen thuộc, y đã từng thấy qua nó. Dường như rất có ấn tượng trong trí nhớ của y.
Hình như là món quà mà người tặng cho anh sau lần kể chuyện ấy.
China bước đến, ngồi giữa vào gã và y. Từ từ lật qua từng trang giấy sẫm màu. Gã liếc nhìn từng trang đầy chữ. Cảm thấy hơi ngán ngẩm. Gã không nghĩ anh có thể dành nhiều thời gian chỉ để viết ra chúng.
Ngược lại với cảm giác của gã, anh cảm thấy nó mang lại cho anh cảm giác thư giãn hơn. Cuốn sổ tay này cũng phải duy nhất. Trong gian phòng ngủ, được anh để một tủ sách lớn. Từng ngăn đều chứa đầy những cuốn sổ giống như thế này. Một tay người đã tặng cho anh vô số chúng, chỉ để anh có thể ghi ra giải tỏa, không cần kể ai nghe, cũng không cảm thấy bức bối vì không nói ra được.
People's Republic of China.
Sơ lược về câu chuyện, chắc hai người biết về song trùng nhỉ?
The United States of America.
Ừ, không quá lạ gì.
People's Republic of China.
Được rồi, vậy quái đàm hôm nay chúng ta lắng nghe nói về song trùng.
People's Republic of China.
Mời cả hai lắng nghe.
Comments