Becky đã đến từ sớm. Hôm nay là cuộc họp quan trọng giữa công ty nàng và đối tác một thương vụ có thể thay đổi cục diện thị trường
Ba nàng nói vị giám đốc phụ trách phía Chankimha còn trẻ nhưng tài giỏi, chắc hẳn sẽ khiến nàng ấn tượng
Ấn tượng thì chưa thấy, nhưng khó chịu thì đã đầy
Đồng hồ nhích qua mười phút, ghế đầu bàn vẫn trống
Becky đặt bút xuống, thở dài khẽ nhưng đủ để May thư ký của nàng, ngồi bên cạnh nghe thấy
Becky Armstrong
Trẻ nhưng tài giỏi… hay trẻ nên coi giờ giấc là chuyện nhỏ?
May liếc nhìn, cố nén cười:
May
Có khi họ gặp sự cố thật…
Becky Armstrong
Trong công việc, ‘sự cố’ chỉ là cái cớ cho sự thiếu chuyên nghiệp
Nàng cầm bút lên, rồi đặt xuống lần nữa, ánh mắt hướng về cánh cửa phòng họp
Becky Armstrong
Thêm năm phút nữa, nếu họ không xuất hiện chúng ta về
May gật đầu, còn Becky thì bắt đầu đếm thầm từng giây… cho đến khi
Cạch!
Tiếng giày gõ nhẹ trên sàn. Một dáng người cao, vai thẳng, bước vào với phong thái uy nghiêm
Becky chợt khựng lại, bàn tay dưới gầm bàn siết nhẹ ống váy. Một cơn đau âm ỉ nơi hông lan xuống đôi chân khiến nàng khẽ cử động, nhưng càng cử động cảm giác mỏi nhừ và nóng rát lạ lùng lại trỗi lên
Mạch tim bỗng đập nhanh không phải vì bất ngờ, mà vì… ký ức vụt qua quá rõ ràng
Cả phòng đồng loạt đứng lên chào. Becky bất giác siết chặt cây bút
Người vừa bước vào… chính là người mà đêm qua nàng đã vô thức cầu xin đừng bỏ mặc mình
Trên cổ Freen vẫn còn vài vết đỏ mờ mờ … thứ mà chỉ Becky biết rõ nguyên nhân
Comments