Buổi sáng hôm đó tin nhắn từ trợ lý hiện lên màn hình điện thoại
Ngô Khả Như • Quản Lý Nghệ Sĩ Công Ty •
💬 Chiều nay LyHan và MaiQuinn sẽ tập song ca cho chương trình từ thiện chuẩn bị bài Lặng Trong Tim nhé
LyHan ngồi lặng một lúc song ca với MaiQuinn vừa là cơ hội vừa là áp lực bài Lặng Trong Tim lại không phải ca khúc dễ giai điệu chậm lời nhiều khoảng trống đòi hỏi cảm xúc sâu và tinh tế
Phòng tập thanh nhạc ở tầng 5 khi LyHan bước vào MaiQuinn đã ở đó đang trò chuyện với huấn luyện viên cô mặc áo hoodie xám tóc búi gọn mặt không trang điểm nhưng vẫn toát ra thứ ánh sáng khiến người khác chú ý
Nguyễn Hiền Mai
À tới rồi à? Chị vừa nghe qua bản demo em thu ở nhà giọng em… đặc biệt thật
Trần Thảo Linh
Đặc biệt… là tốt hay xấu ạ?
Nguyễn Hiền Mai
Tốt nhưng… hơi tối kiểu như… mỗi nốt đều mang một câu chuyện buồn phía sau
LyHan khựng lại
Trần Thảo Linh
Chắc… tại em quen hát vậy
Nguyễn Hiền Mai
Không cái này không phải quen cái này là… em đã sống qua thứ gì đó rồi
Câu nói ấy khiến ngực LyHan nhói nhẹ
Giờ tập bắt đầu họ ngồi đối diện nhau mic đặt sát môi lúc giai điệu vang lên LyHan để bản năng dẫn lối giọng cô trầm dày như phủ một lớp khói mỏng quanh từng chữ MaiQuinn cất giọng cao hơn sáng hơn nhưng khi hòa vào LyHan hai gam màu ấy tạo nên một thứ gì đó… khác hẳn bản gốc
Huấn luyện viên gật gù
Vũ Hải My • Huấn Luyện Viên Công Ty •
Hai em hát với nhau lạ thật một bên như ánh sáng một bên như bóng tối nhưng phải cẩn thận LyHan em kéo cảm xúc xuống sâu quá dễ khiến bài hát trở nên nặng nề
LyHan gật đầu nhưng không đáp
Giờ nghỉ họ ngồi ở ban công nhỏ nhìn xuống đường Sài Gòn đầy xe cộ MaiQuinn đưa chai nước cho LyHan
Nguyễn Hiền Mai
Em… muốn kể cho chị nghe không?
Trần Thảo Linh
Kể gì ạ?
Nguyễn Hiền Mai
Vì sao giọng em lại buồn như vậy chị đoán… không chỉ vì âm nhạc
LyHan cười nhẹ nhưng không phải nụ cười vui
Trần Thảo Linh
Gia đình em… không còn nguyên vẹn từ lâu từ nhỏ em đã sống giữa tiếng cãi nhau rồi một ngày mọi thứ vỡ ra em không biết ai sai chỉ biết… mình chẳng còn nhà để về
MaiQuinn im lặng một lúc rồi khẽ nói
Nguyễn Hiền Mai
Chị hiểu chị không giống em nhưng chị cũng từng thấy mình… lạc lõng trong chính nơi mình lớn lên
Trần Thảo Linh
Chắc vì vậy mà âm nhạc của em… không sáng nổi
Nguyễn Hiền Mai
Không chính vì vậy nó mới chạm vào người nghe nhưng em phải nhớ… nỗi buồn cũng có thể đẹp nếu em không để nó nuốt chửng mình
Buổi tập tiếp tục đến tối lần này MaiQuinn chủ động điều chỉnh nhịp thở của mình để hòa vào quãng trầm của LyHan cả phòng như chỉ còn hai giọng hát một vết xước sâu một tia sáng ấm quấn lấy nhau trong không khí
Khi bài hát kết thúc họ nhìn nhau và không ai nói gì thêm nhưng trong mắt MaiQuinn LyHan thấy một thứ gì đó giống như lời hứa rằng cô sẽ không phải đứng một mình trong bóng tối nữa
Comments