[LuânTus] Sự Thật — Anh Bảo Vệ Em
Chap 2: Hồi ức 2 — Sao lại là em?
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Nhìn cậu nhóc đang ngủ gục cạnh mình//
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
“Sao lại ngủ ngục vậy không biết..”
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Thật là..không muốn gọi dậy mà //khẽ nói//
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
“Cảm ơn...”
Bùi Anh Tú — Atus
//Khẽ mở mắt//
Bùi Anh Tú — Atus
//Nhìn thấy anh đang nhìn mình// Anh tỉnh rồi
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Cảm ơn.
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Vì đã cứu tôi..chăm sóc tôi
Bùi Anh Tú — Atus
Ôi chao, việc của bác sĩ mà anh
Bùi Anh Tú — Atus
Mà anh...anh có đói chưa? Chút tôi đi mua đồ ăn cho!
Em ở bệnh viện chăm anh vài hôm
Có lẽ sự tỉ mỉ, cẩn thận chăm sóc bệnh nhân của em thật sự đặc biệt trong mắt anh rồi...
Một thi thể nữ nằm gục lên bàn, tay vẫn còn cầm mảnh giấy ướt mưa.
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
//Nhẹ nhàng tách từng ngón tay nạn nhân//
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC — 28 tuổi. Hiện tại đang làm Pháp y
Phạm Lưu Tuấn Tài — ISAAC
//Ánh mắt thoáng hiện sự ngạc nhiên//
Mảnh giấy đã bị xé, ghi 2 chữ "Anh Tú.."
Bùi Anh Tú — Atus
//Sững lại//
Tim em đập nhanh, người khẽ run. Em chưa từng gặp nạn nhân, nhưng..sao lại có tên em? Hay chỉ là sự trùng hợp?
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ quan sát phản ứng của em// Bác sĩ Tú..
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Hình như em có chuyện chưa nói với tôi
Ngoài cửa sổ, mưa vẫn rơi từng giọt lách tách, hòa với tiếng chân gấp gáp của đồng đội.
Trong lòng em, như có một nỗi sợ mơ hồ...
Bùi Anh Tú — Atus
Tôi chưa từng gặp nạn nhân..
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
Được rồi, có lẽ là sự trùng hợp
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ đặt tay lên vai em// Tôi sẽ tìm ra sự thật. Bảo vệ..em
Em khẽ cảm nhận được sự ấm áp len lỏi vào tim mình..
Bùi Anh Tú — Atus
C-cảm ơn...
Nguyễn Trường Sinh — Song Luân
//Khẽ cười//
Bùi Anh Tú — Atus
Chắc chỉ là trùng hợp thôi..nhỉ?
Bùi Anh Tú — Atus
Mà nếu thật sự là mình thì...mình có quen người đó sao?
Bùi Anh Tú — Atus
“haiz...”
Comments