Chương 5_Cái nắm tay và lời thú nhận không lời

Thời gian trôi qua, những buổi học thêm tại nhà Gia Hy trở thành một thói quen. Họ không chỉ học, mà còn trò chuyện, kể cho nhau nghe những câu chuyện trên lớp, những ước mơ, và cả những bí mật. Gia Huy vẫn giả vờ không biết về sự thông minh thật sự của Gia Hy, còn Gia Hy vẫn cố gắng duy trì vai diễn của mình, dù đôi lúc cô cảm thấy mệt mỏi.
Một buổi tối, khi họ đang cùng nhau giải một bài toán phức tạp. Gia Huy lơ đễnh, tay anh vô tình chạm vào tay cô. Gia Hy giật mình, vội vàng rụt tay lại, mặt đỏ bừng. Gia Huy cũng hơi bối rối, nhưng rồi anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười ấm áp.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Cậu làm sao vậy?
Cô nói lắp bắp, cố gắng chuyển chủ đề.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Không... không có gì. Tớ... tớ thấy bài này khó quá.
Gia Huy không nói gì thêm, nhưng anh khẽ đưa tay, nắm lấy tay cô. Lần này, Gia Hy không rụt lại nữa. Cái nắm tay của anh ấm áp, nhẹ nhàng, nhưng lại khiến trái tim cô đập loạn nhịp.
Giọng anh trầm ấm, khẽ gọi tên cô.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Gia Hy này...
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Ơi?
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Cậu có thể giải bài này trong ba phút, đúng không?
Gia Hy ngạc nhiên, ngước lên nhìn anh. Trong đôi mắt anh không còn là sự giả vờ, mà là sự chân thành, ấm áp và cả một chút tinh nghịch.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/giọng nói run run/ Cậu... cậu biết rồi sao?
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Tớ biết rồi.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/vừa nói, vẫn nắm chặt tay cô./ Nhưng tớ không quan tâm. Tớ chỉ quan tâm là tớ có thể ở bên cậu nhiều hơn.
Gia Hy cảm thấy sống mũi cay cay. Cô không thể nói được lời nào, chỉ có thể nhìn thẳng vào đôi mắt của anh.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Tớ biết cậu đã giả vờ, và tớ cũng đã giả vờ không biết. Chúng ta... có vẻ như đã cùng nhau diễn một vở kịch.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
/Cười, nụ cười rạng rỡ./Nhưng tớ hy vọng, vở kịch này sẽ không bao giờ kết thúc.
Nước mắt Gia Hy lăn dài trên má. Cô không biết nên nói gì, chỉ có thể khẽ gật đầu.Anh đưa tay lên, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên má cô.
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Nguyễn Hoàng Gia Huy(anh)
Vậy thì, chúng ta hãy tiếp tục nhé.
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
/mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ./
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Bùi Ngọc Gia Hy(cô)
Ừm.
Bàn tay của anh vẫn nắm chặt tay cô. Cả hai không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng nhìn nhau. Giây phút ấy, không có lời nói nào có thể diễn tả hết được cảm xúc của họ. Chỉ có ánh mắt, cái nắm tay, và sự rung động của hai trái tim đang dần hòa làm một.
HẾT CHƯƠNG 5
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Chap này hơi ngắn, nhưng hai người cũng đã chịu thừa nhận rồi.
Nhỏ tác giả
Nhỏ tác giả
Theo dõi tớ để biết thêm tình tiết tiếp theo nhé.
Hot

Comments

Calliope

Calliope

Rung động

2025-08-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play