TRỢ LÝ BẤT ĐẮC DĨ _Kẻ Thấy - Người Diệt_
Chương 5: Bí mật căn phòng trọ(3)
Kế hoạch lên sàn, Lâm và Vinh bắt tay vào việc ngay. Ai mà chả khó chịu khi luôn có những thứ không phải người mở bài trình? Trình...trình...rình ai tắm...Đuổi được càng sớm thì càng tốt.
Sau bữa tối, Lâm xách một rỗ trái cây, cụ thể 3 quả cam qua thăm bà chủ trọ và một nụ cười hắn thường dùng để chào khách.
Hoàng Văn Lâm
Cháu chào bác.
Bà chủ trọ
Ái chà, thầy! Cần gì phải khách sáo thế. Mời thầy ngồi ạ, thầy đến đây giờ này có chuyện gì không ạ? Hay là lễ buổi sáng nay...
Hoàng Văn Lâm
Ây không không. Lễ cháu làm không vết xước. Cháu đến hỏi tí chuyện thôi.
An tọa, Lâm bắt chéo chân, đôi mắt xanh lục của hắn như dao ghim thẳng vào bà chủ trọ.
Hoàng Văn Lâm
Cho phép cháu nói thẳng, bác biết cháu làm thầy nên chắc chắn biết cháu rõ hơn ai hết âm khí dày đặc trong căn trọ của cháu. Bác yên tâm, vấn đề đó không ảnh hưởng đến cháu, tiền cọc cháu cũng đặt rồi nhưng...
Hoàng Văn Lâm
Sau này sẽ khó có thêm người thuê căn phòng đó, bác chắc...không bỏ lỡ cơ hội nhổ bỏ vấn đề đó phải không?
Bà chủ trọ
À...à...thật ra là cũng đúng nhưng mà, bác nhờ cháu thì hơi ngại, chuyện ở căn phòng đó thú thật cũng phức tạp. Bác cũng tìm rất nhiều thầy rồi nhưng cháu thấy đấy...
Bắt gặp vẻ lúng túng của chủ trọ, Lâm biết bà ta không hề ngại nhờ vả Lâm bởi mới sáng nay còn phớ lớ nhờ làm lễ cho đứa con gái quá cố, tính cách của con người này cũng không kiêng nể ai, có chăng cũng chỉ là lớp mặt nạ. Đã vậy còn nói đã thử 'rất nhiều thầy' tức là mang tâm lý nỗ lực giả quyết vấn đề. Nhưng không! Bà ta lại từ chối Lâm.
Quá nhiều sơ hở. Nếu không phải vì nghi ngờ tay nghề của Lâm thì cũng là không thực sự có ý thanh tẩy hoàn toàn khu đất nơi căn phòng trọ kia. Dù là lý do nào cũng đầy mờ ám. Song, Lâm giữ nét mặt không chút hoài nghi, ngược lại hắn gật gù như thể đã bị dắt đi một vòng mà không biết.
Hoàng Văn Lâm
Dạ vâng...Nếu đã là vấn đề khó giải từ lâu, cháu cũng không thể làm liều mà dấn thân vào...
Hoàng Văn Lâm
Có cái con lửng, bố tự tin tuyệt đối! /Lâm thầm nghĩ./
Hoàng Văn Lâm
Thế liệu bác có thể chia sẻ cho cháu chút thông tin những người từng trụ lại trong căn phòng trọ đó không?
Bà chủ trọ
À thật ra, khu trọ của bác ở cái đất Hà Thành này có khá nhiều khách qua nên-
Hoàng Văn Lâm
Bởi vì nhiều khách gửi trọ nên bác chắc chắn có tài liệu chi tiết ghi lại hoạt động 'kinh doanh' của mình. Hơn nữa, căn phòng trọ kia bị ám nặng, không thể có nhiều người thuê, bác lại không thể quan tâm đặc biệt đến khu vực đó NÊN...Bác chắc chắn biết rõ họ.
Bà chủ trọ, định bùng giả lả cười cười nói nói cho qua chuyện mà bị thằng ranh đầu đó kia chặn đứng họng. Tên kia trông mặt mày dịu dàng mà tâm tính láo lếu, còn cố tình ngọt giọng cuối câu để mỉa mai bà.
chủ trọ hừ lạnh, lần này chẳng buồn 'hiếu thầy pháp'
Bà chủ trọ
Được rồi, cậu ngồi đây đợi tôi chút. Vì cái lễ sáng nay của cậu nên tôi mới đồng ý đấy chứ sổ sách thế này không được biết đâu.
Nói rồi, bà chủ trọ đi vào trong buồng. Lúc này, Lâm mới nhìn thẳng vào gian thờ nhỏ đóng trên tường, đối diện vớ bàn tiếp khách. Đó là bàn thờ của Trịnh Quỳnh Giao, con gái của bà chủ khu trọ này. Nét mặt Lâm âm trầm khi nhìn chằm chằm di ảnh, đoạn, cầm chén trà lên gõ một cái xuống mặt bàn. Sau vài giây im lặng, hắn tặc lưỡi.
Hoàng Văn Lâm
Con nhỏ này...Kiểu gì cũng đang tìm cách bắt thằng Vinh đi. Sao số tôi khổ thế này, mới vớ được trợ lý free mà lại bị quỷ nữ lăm le. Chậc.
Comments