Xuyên Sách Tôi Thành Em Út Gia Đình Phản Diện
*2*
Lư Hải Hoàng(sách)
(Này câu tính làm gì đấy?)
Lư Hải Hoàng(bé út)
Thì cậu cứ nhìn đi/trèo lên giường/
Lư Hải Hoàng(bé út)
/quăng bể bình bông/
Lư Hải Hoàng(bé út)
Cậu muốn biết thì nhìn cho kĩ nhé/nhắm mắt/
NVP
Người hầu:Cậu út có chuyện gì vậy ạ?/đi vào/
Lư Hải Hoàng(sách)
(Thấy chưa gây tiếng cho giúp việc rồi kìa)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Im đi đợi mà coi phim đi"
NVP
Người hầu:Cậu út!/vội chạy vào/
NVP
Người hầu:Cậu út!Cậu sao vậy!
Lư Hải Dương(anh hai)
Gì mà hét quá vậy?/cau có đi vào/
NVP
Người hầu:Cậu Hai!Cậu Út ...uống...uống thuốc ngủ ...tự tử.../run rẩy/
Lư Hải Dương(anh hai)
/hoảng/Cái...cái gì!
Lư Hải Dương(anh hai)
/chạy lại ôm cậu lên/Bé út!Bé út!Em dậy đi!Nè...nè!
Lư Hải Dương(anh hai)
/mím môi bế cậu chạy đi/
Lư Hải Dương(anh hai)
Đừng chết...anh xin em đấy...đừng chết mà!
Lư Hải Hoàng(sách)
/ngơ/(anh ...anh ấy...có bao giờ gọi tôi như thế đâu)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Vì lòng tự tôn của anh ấy lớn quá thôi nhưng khi cậu tự tử anh ấy là người đưa cậu vào viện đấy"
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Còn chăm cậu đến khi tỉnh"
Lư Hải Hoàng(sách)
/ngấn lệ/(sao lại...sao lại không thể hiện ra...mà giấu tôi)
NVP
Y tá:Mời anh ở ngoài chờ!
Lư Hải Dương(anh hai)
/thất thần nhìn vào trong/
Lư Hải Hoàng(sách)
(Ơ...mà nè...nếu khám ra không có thì sao!?)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Không sao trong người cậu vẫn còn thuốc nên bác sĩ có thể coi là uống quá liều"
NVP
Bác sĩ:Tình trạng bệnh nhân đã ổn định nhưng sẽ tỉnh sau vài ngày nữa
NVP
Bác sĩ:Với lại bệnh nhân bị suy dinh dưỡng và viêm dạ dày do không ăn đủ bữa
NVP
Bác sĩ:Mong người nhà chú ý sức khoẻ bệnh nhân đừng cho cậu ấy uống quá liều như thế nữa nhé
Lư Hải Dương(anh hai)
/gật/Cảm ơn bác sĩ/vội vàng vào phòng/
Lư Hải Dương(anh hai)
/nắm tay cậu/Sao thế này...anh luôn dặn họ làm những món em thích mà
Lư Hải Dương(anh hai)
Có phải họ không nấu không hay không ngon nên em mới ghét đến sinh bệnh thế này
Lư Hải Hoàng(sách)
(...)/nhìn Dương/
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Thấy không anh ấy không thể hiện thôi, anh ấy thương cậu lắm đấy"
Lư Hải Hoàng(sách)
/dụi mắt/(Im...im đi tôi thấy rồi)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Ể khóc à?Sao lúc nãy mạnh miệng lắm mà"
Lư Hải Hoàng(sách)
(Ai...ai khóc chứ!Do mắt bị khô quá thôi!)
Lư Hải Hoàng(bé út)
/mỉm/"Cả nhà vì lo cho cậu nên mới lạ nhạt thôi, cậu sẽ hạnh phúc mà nên đừng hận họ"
Lư Hải Hoàng(sách)
(Vậy những lúc tôi bị bắt nạt thì sao!Có ai lo lắng gì tôi...ngày nào cũng bị trêu đến phát ngán)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Thì cậu mau khoẻ đi rồi sẽ biết"
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Với lại tôi sẽ không để cậu bị trêu nữa đâu"
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Tên nhóc mạnh miệng như cậu lại sợ mấy đứa kém cỏi thế à?"
Lư Hải Hoàng(sách)
(Tại tôi phản kháng lại sẽ bị gọi phụ huynh...còn ba tôi chẳng bao giờ có mặt)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Cậu nói làm tôi cũng mong gặp lũ khốn ấy ghê"
Lư Hải Hoàng(sách)
(Thôi đi về nhà lại bị mắng thì mong đợi gì)
Lư Hải Hoàng(bé út)
"Có á?Không có mặt ở nhà thì mắng kiểu gì?"
Lư Hải Hoàng(sách)
/nghẹn họng/(...)
Comments