#CapRhy | Theo Đuổi Đàn Anh.
- Người đứng chờ trước cổng.
Tiếng trống tan học vang lên. Quang Anh lập tức thu dọn sách vở, tim cậu nhảy lộn xộn trong lồng ngực.
Suốt cả buổi, cậu chỉ chờ khoảnh khắc này để được gặp đàn anh sau giờ học.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
| Hôm nay nhất định mình phải bắt chuyện với anh ấy… nhất định phải tạo ấn tượng tốt…
Quang Anh ôm cặp, chạy vội xuống sân trường, mắt đảo quanh tìm bóng dáng quen thuộc.
Cổng trường đông học sinh ra về, tiếng cười nói ồn ào, tiếng xe cộ ngoài đường vọng vào.
Và rồi… cậu nhìn thấy hắn.
Đức Duy đang đứng trước cổng trường. Lưng hắn tựa nhẹ vào bức tường, tay đút túi quần, dáng vẻ cao ráo lạnh lùng như tách biệt khỏi đám đông.
Hắn nhìn quanh, nhưng rõ ràng là đang chờ ai đó.
Tim Quang Anh như ngừng đập một nhịp.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Ơ… anh Duy…?
Cậu khẽ gọi, giọng hơi run.
Đức Duy quay sang. Khi thấy Quang Anh đang chạy tới, ánh mắt hắn vô thức mềm lại, nhưng giọng vẫn giữ sự bình thản.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Ừ. Cậu ra rồi.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
| Khoan… anh ấy nói “ra rồi”? Nghĩa là… anh ấy chờ mình hả..-?
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Anh… anh đứng đây… đợi em sao..-?
Quang Anh lí nhí, mắt sáng lấp lánh.
Duy liếc sang chỗ khác, giả vờ như chẳng có gì đặc biệt.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Đứng chơi thôi. Tình cờ trùng lúc nhóc ra.
Quang Anh biết rõ hắn đang nói dối. Bởi cậu để ý thấy… ánh mắt hắn nhìn đồng hồ, rồi lại nhìn về phía cổng trường. Không phải ngẫu nhiên. Đó là chờ đợi.
Trong lòng cậu ấm áp lạ thường.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Em… em tưởng anh về rồi chớ… ai ngờ còn ở đây…
Quang Anh cười ngượng, tay siết quai cặp.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Hôm nay về cùng không..-?
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Trên đường anh tiện ghé qua tiệm sách. Nếu muốn thì đi cùng.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Dạaaa, muốn chớ..-!!
Quang Anh reo lên như trẻ con được kẹo, rồi lập tức hoảng hốt, hạ giọng nhỏ lại.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
À… em… em rảnh lắm, đi đâu cũng được á…
Duy nhìn phản ứng đáng yêu đó, khóe môi khẽ nhếch lên, nhưng hắn lập tức che đi bằng cái ho nhẹ.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Vậy đi thôi.
Hắn sải bước đi trước, Quang Anh lon ton chạy theo phía sau.
Trên đường ra, Quang Anh cứ len lén liếc nhìn Duy. Ánh nắng chiều đổ xuống, in bóng hai người trên vỉa hè.
Bóng cậu nhỏ nhắn, còn bóng hắn cao lớn, dài rộng. Và… bóng hắn hơi nghiêng sang, che cho cậu khỏi ánh nắng chói.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Anh… anh che nắng cho em hả..-?
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Tình cờ thôi.
Duy đáp, giọng dửng dưng. Nhưng trong lòng hắn lại ấm ran.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
| Cậu ngốc này… cái gì cũng để ý.
Quang Anh mím môi cười, tim đập loạn.
Hai người đi ngang một hàng quán ven đường. Quang Anh thoáng nhìn vào trong, thấy quán có bán trà sữa. Cậu hơi khựng lại, đôi mắt sáng lên.
Duy liếc nhìn nhận ra ngay.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Muốn uống à..-?
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Ơ… không, em chỉ nhìn thôi…
Quang Anh lắc đầu, nhưng bụng thì kêu rột rột.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Ngồi đi. Anh mua.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Thôi… thôi mà… em tự mua được… // cuống quýt //
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Nhóc định để đàn anh nhìn nhóc thèm nhỏ dãi à..-?
Duy liếc mắt, giọng lạnh nhưng tai lại đỏ.
Quang Anh bật cười khúc khích, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.
Một lát sau, Duy mang ra hai ly. Đặt một ly trước mặt Quang Anh, hắn nói.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Uống đi. Lần sau đừng giả vờ không thích.
Quang Anh cầm ly, đôi mắt sáng long lanh.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Anh Duy… anh tốt với em quá… Em cảm động lắm luôn á…
Duy khựng lại, tay cầm ly hơi siết chặt. Tim hắn nhảy tưng tưng, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Đừng tưởng bở. Anh chỉ tiện thể thôi.
Quang Anh cười rạng rỡ, hai má hồng ửng.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Dạ… em biết mà… nhưng mà… trong lòng em vui lắm.
Duy quay đi, không dám nhìn thẳng vào cậu nữa. Ánh nắng buổi chiều hắt lên gương mặt Quang Anh, khiến hắn phải cố kiềm chế để không giơ tay chạm nhẹ vào.
Trên đường về, Quang Anh líu ríu kể chuyện trên lớp, chuyện nhỏ nhặt như giáo viên kể nhầm tên cậu, bạn cùng bàn hay ngủ gật…
Duy nghe, không nói nhiều, nhưng gật đầu hoặc đáp lại ngắn gọn.
Trong lòng hắn, từng lời của Quang Anh đều trở nên dễ thương một cách kỳ lạ.
Khi đến ngã rẽ, Quang Anh dừng lại, cắn môi.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Anh… mai anh cũng… đứng đợi em trước cổng nữa nha..-?
Duy ngạc nhiên, nhìn cậu một lúc. Hắn muốn trả lời “Ừ” ngay lập tức, nhưng rồi lại kìm lại, giữ dáng vẻ lạnh lùng.
♪ 𝐇. Đức Duy ♪
Tùy hứng. Nếu anh rảnh thì đứng. Không hứa.
♪ 𝐍. 𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠𝐀𝐧𝐡 ♪
Hưm..- Dạ…
Quang Anh bĩu môi, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy hy vọng. Cậu biết, chắc chắn đàn anh sẽ lại đứng chờ.
Còn Đức Duy, quay lưng đi, che giấu nụ cười nhỏ khó kìm trên khóe môi.
Comments
☆seven_X☆
tặng tg 1 vote nho tại bữa h tui nghèo quá nên ko có nhìu tài sản tặng cho tg ạ
2025-08-19
1
𝙊𝙨𝙩𝙧𝙞𝙘𝙝.
khờ ơi. tớ lại va phải tp này ume mất rồi. khờ ra nhiều chương cho tớ đọc nhé. yêu fic của khờ lắm ạ. 🥹
khờ ra nhiều chương để tớ tặng hoa cho nha. 1 vườn hoa luon ạ. 💕
tặng khờ trước 2 hoa a. 😪
2025-08-20
1
☆seven_X☆
qa ngốc's à ko nên cái gì cũng nói ra như vị
2025-08-19
3