Chap 2

______________________________
Bóng đêm nuốt trọn bến cảng. Ở một mái nhà hoang gần đó, Cáo Đen dừng lại.
Hơi thở dồn dập nhưng ánh mắt vẫn sắc lạnh. Kẻ đó từ từ tháo mặt nạ, để lộ làn da trắng nhợt dưới ánh trăng.
Mái tóc dài xõa xuống, gió biển lùa qua. Khi vạt áo hơi trễ xuống, một vết sẹo mảnh hiện rõ ngay vùng xương quai xanh.
Ánh trăng lướt qua, khắc sâu dấu hiệu không thể lẫn đi đâu được.
Cáo Đen khẽ cười nhạt, giọng nói trầm thấp vang lên trong bóng tối
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
Khương Hoàn Mỹ… Em vẫn chẳng thay đổi gì cả.
Chiếc mặt nạ lại được đặt lên. Bóng đen biến mất giữa màn đêm, để lại một sự thật vẫn bị che giấu
______________________________
Đêm buông xuống, thành phố rực sáng ánh đèn. Trên sân thượng một tòa nhà bỏ hoang, Khương Hoàn Mỹ cùng đồng đội đã giăng sẵn trận địa.
Những tia laser đỏ nhấp nháy, bẫy đã sẵn sàng khép lại khi “con mồi” xuất hiện.
Hoàn Mỹ điềm tĩnh kiểm tra súng
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
Tối nay nhất định phải tóm được Cáo Đen.
Nguyễn Hoàng Ly
Nguyễn Hoàng Ly
(nhìn bản đồ theo dõi) Tín hiệu đang di chuyển về hướng chúng ta. Chuẩn bị đi, Hoàn Mỹ
Trần Thị Dung
Trần Thị Dung
(siết chặt găng tay) Lần này hắn thoát nữa thì đúng là ác quỷ rồi.
Trong bóng đêm, một bóng người lao nhanh, nhẹ như gió. Chiếc mặt nạ cáo đen lóe sáng dưới ánh trăng, đôi mắt sắc lạnh quét qua toàn cảnh. Cáo Đen – Ngân Mỹ.
Ngân Mỹ ngừng lại, quan sát
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
Họ lại bày trò đón tôi sao... thú vị đấy.
Tiếng kim loại vang lên, bẫy sập xuống. Nhưng chỉ trong chớp mắt, thân hình Cáo Đen đã biến mất, nhẹ nhàng vượt qua như chẳng hề tồn tại.
Trần Thị Dung
Trần Thị Dung
(thốt lên) Không thể nào... hắn né được sao?
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
(nghiến răng, lao ra đuổi theo) Đứng lại!
cuộc rượt đuổi nghẹt thở trên mái nhà, Bóng đen lao đi, Hoàn Mỹ kiên quyết bám sát.
Trong khoảnh khắc, chỉ cách nhau vài mét, gió tạt vào gương mặt lạnh băng của cả hai.
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
(giơ súng, hét lớn) Cáo Đen! Ngươi sẽ không thoát được đâu!
Ngân Mỹ khẽ cười dưới lớp mặt nạ, giọng trầm tĩnh
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
Tôi chưa bao giờ có ý định chạy... chỉ là em không thể bắt được tôi thôi.
câu nói làm Hoàn Mỹ khựng lại một giây, tim nhói lên vì sự quen thuộc trong chất giọng – nhưng lý trí nhanh chóng lấn át
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
𝙆𝙝ươ𝙣𝙜 𝙃𝙤à𝙣 𝙈ỹ
(siết cò súng) Đêm nay, tôi sẽ kết thúc chuỗi tội ác của cô
Một phát đạn xé gió. Nhưng Cáo Đen lộn người, biến mất vào màn đêm. Chỉ để lại dư âm của nụ cười ma mị.
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
𝙑ũ 𝙏𝙝ị 𝙉𝙜â𝙣 𝙈ỹ
(thì thầm khi khuất bóng) Vẫn nóng nảy như xưa, em của tôi...
Hoàn Mỹ đứng chết lặng, súng vẫn nắm chặt. Trong lòng dấy lên một cảm giác lạ vừa quen thuộc, vừa đau nhói, nhưng không hiểu vì sao
______________________________

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play