[Trảm Thần] Ta Ở Đại Hạ Tìm Thần Thức
Hồi II _ Đến Đại Hạ
Xúy Vãn đứng lặng trước bầu trời thần giới, ánh mắt hắn nhìn xuống Đại Hạ, nơi mây mù giăng phủ. Đó là nơi hắn sẽ sinh sống trong quản thời gian tiếp.
Hiện tại, Hoắc Vũ Hạo đang chuẩn bị cho lần truyền tống xắp tới của hắn.
Là sinh linh do tinh thần lực của thần minh ngưng tụ thành. Xúy Vãn tuy không mang theo ký ức của cậu, nhưng trong cơ thể hắn mang một phần huyết mạch thần minh và một bản năng sống.
Hắn rũ mắt, quay lưng tiến về phía cậu. Hắn biết, biết rằng đã đến lúc bản thân hắn phải rời xa nơi đây một thời gian.
Hoắc Vũ Hạo
Tiểu Vãn, ta cảm nhận được nó, một phần thần thức của Y Lai Khắc Tư.
Hoắc Vũ Hạo
Nhưng là thoáng chóc rồi tan biến.
Hoắc Vũ Hạo
Lần này đưa ngươi tiến vào bên trong làn sương, nhất định tìm được nó.
Hoắc Vũ Hạo
Ngươi là hi vọng của ta, là hi vọng duy nhất có thể thay ta tìm một phần thần thức đấy.
Hoắc Vũ Hạo
Có nó chúng ta mới có thể hoàn toàn phục sinh lão.
Nói đến đây, truyền tống pháp trận dần phát sáng.
Khấp Xúy Vãn
Thưa phụ thân, có lẽ sắp phải xuất phát rồi.
Xúy Vãn được cậu tạo thành, thời gian qua luôn bên cậu, khiến cậu nảy sinh cảm tình, xem hắn là nhi tử mà đối đãi.
Hoắc Vũ Hạo
Được, bảo trọng.
Khấp Xúy Vãn
Người cũng vậy.
Hắn bước đến, trận pháp liền đưa hắn đến bên trong làn sương, Đại Hạ, ngay khi đặt chân xuống, hắn đã cảm nhận được, nơi đây ắt hẳn không bình thường!
Nhưng điều cấp bách hiện tại là tìm chỗ ở, một cái sinh linh tối cao như hắn sao phải cam chịu đầu đường xó chợ.
Phải, phải tìm nơi ở thật nhanh, không thể sống như một cái vô gia cư.
____________________________
Comments