Nơi chúng ta thuộc về- II

Màn đêm dần buông xuống.
Dazai và Chuuya ngồi trên chiếc xe màu trắng, lướt ngang đường phố đông đúc người qua lại.
Đến khi xe dần giảm tốc độ, nơi đây đã chẳng còn lại một bóng người nào khác.
Ánh đèn lập loè nhấp nháy khiến mặt đường trở nên u ám lạ thường.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Xuống xe
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Mở cửa xe// Chỗ này tối quá
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Chứ ai lẽ lựa chỗ sáng để giao dịch?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Thuốc chứ có phải kẹo kiếc gì đâu
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Cầm vali// Được rồi, tôi đi nhá
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Không tiễn
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Tôi cũng biết tổn thương mà
Thân hình Dazai dần chìm vào bóng tối, để lại Chuuya một mình canh gác bên ngoài.
Chuuya không mấy quan tâm đến việc đó mà bắt đầu lấy hộp thuốc trong hộp xe ra.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Châm thuốc// *Bực thật...*
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Hạ kính xe xuống// *Rốt cuộc...*
Gác tay lên cửa sổ xe, Chuuya nặng nề ngậm lấy điếu thuốc và hít một hơi dài.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
*Tôi lại chiều anh... Để mặc anh chìm vào cái bóng tối đó...*
Phóng tia nhìn về phía mà Dazai vừa khuất dạng, lòng Chuuya lại mênh mang khó chịu
Chợt, bên trong truyền ra tiếng động.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
*Có gì trong đó à?*
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
?!
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Dazai! //Hét lớn//
Sau một khoảng lặng nhỏ, Chuuya nhìn thấy một bóng người chạy ra từ trong con hẻm.
???
???
Tch
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
*Đây là...?*
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Vội vàng mở cửa xe// Đứng lại!
Ngay lúc này, điện thoại bên trong túi áo của anh rung lên.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Alo?
Gin
Gin
: Túi thuốc đã bị lấy mất, có người phục kích sẵn bên trong hẻm
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Cái gì?! //đanh mặt// Túi thuốc...? Bị lấy mất?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Thế tiền thì sao?
Gin
Gin
: Mày lo cái đó làm gì
Gin
Gin
: Lo mà chạy theo lấy lại túi thuốc đi
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Hả? Tại sao?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Bọn tôi đã mang tiền tới rồi mà?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
: Trong kh-
Ngay lúc này, Dazai không biết từ đâu chui ra, cầm lấy điện thoại trên tay Chuuya.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
: Ông chơi bọn tôi đấy à?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
: Gin mà để thuốc bị lấy mất? Khó tin quá vậy?
Gin
Gin
: Khục... //phì cười// Thế mày có lấy không?
Gin
Gin
: Tiền đã đưa cho bọn tao rồi, không lấy lại túi thuốc thì người thiệt là bọn mày
Dazai Osamu
Dazai Osamu
: Rồi hiểu rồi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
: Đúng là ông chú khó ưa
Gin
Gin
: Ở đây không phải chỗ cho mày giỡn
Nói rồi, cuộc gọi thoại bị dập giữa chừng
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Lúc nào cũng thế...
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Bộ anh gây thù gì với người ta à? //khởi động xe//
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Phiền phức chết đi được
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Gin không ưa tôi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Mà thôi, kệ đi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ở đây chẳng xa mấy, em lái xe lên kia đi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Người kia không chạy được xa đâu
Chiếc xe phóng về phía trước theo hướng mà Dazai đã chỉ.
Không để lỡ mất giây nào, Chuuya vừa lái vừa hỏi.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Nãy tối quá, tôi chẳng nhìn thấy gì
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Hình như là một cô gái?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Á à! Em dám nhìn người phụ nữ khác mà không nhìn tôi!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Chuuya hư! Em tính phản bội tôi chứ gì?!
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Má nó! Anh bớt khùng đi!
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Tôi đang hỏi cái đứa lấy mất hộp đồ! Anh có nghiêm túc được không?!
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Không biết! Tôi chỉ biết là em muốn phản bội tôi!
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Tôi đá anh xuống xe ngay và luôn đấy!
Chợt, phía trước có một ánh sáng rọi vào.
Là xe cảnh sát, họ đang vẫy tay với chiếc xe của Chuuya và Dazai để ra hiệu.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//phẩy tay// Cất đi, chắc chuẩn bị bị lục soát rồi đấy
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Biết rồi
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Xin chào //gõ gõ vào cửa kính// Chúng tôi muốn hỏi vài câu
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Hạ cửa xe xuống// Có chuyện gì, thưa anh cảnh sát?
Người cảnh sát quét mắt nhìn một lượt bên trong chiếc xe, rồi mới chậm rãi nhìn lại Chuuya.
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Lúc lái xe ở đoạn đó... //Chỉ tay về đoạn đường mà Dazai và Chuuya vừa đi//
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Hai cậu có nhìn thấy một người phụ nữ có mái tóc màu hồng, thắt bím không?
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Cô ấy mặc một chiếc váy trắng, thân hình nhỏ nhắn...
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Một cô gái à... //ngả người vào ghế//
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Huých nhẹ khuỷu tay Dazai// *Giờ sao*
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Nhướn mày nhìn bàn đạp// *Có phải người mà ta đang tìm không?*
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Liếc mắt về phía vali tiền ở gầm tay lái// *Là cô ta*
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Nắm lấy bàn tay của Chuuya// *Để tôi, em chỉ cần phối hợp*
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Đúng rồi, lúc nãy chúng tôi có thấy
Anh cảnh sát lập tức phấn chấn, lấy ra giấy bút từ túi áo để ghi chép.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Cô ấy chạy ra từ một con hẻm ở dưới kia, thậm chí còn đâm sầm vào xe tôi nữa cơ.
Nói xong, Dazai chỉ về phía vết bẩn và dấu vết móp méo ở đầu xe.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Tôi muốn cô ấy bồi thường cho chúng tôi
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Tại vì cổ mà giờ tôi và bạn trai tôi phải chi thêm tiền sửa xe
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Vuốt tóc Chuuya// Đúng vậy bọn tôi đã khổ lắm rồi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Tôi và em ấy phải dọn ra ở riêng vì gia đình không cho phép bên nhau
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Bây giờ lại phải trả tiền để sửa chiếc xe mua bằng tiền trả góp hơn một năm của tôi
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Được rồi được rồi *Ai mượn mấy người tình cảm?*
Cảnh sát
Cảnh sát
1: E hèm //hắng giọng// Mời hai anh về đồn cảnh sát
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Chúng tôi cần sự hợp tác của hai anh
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Nhưng mà hiện tại chúng tôi rất bận
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Có thể hoàn tất ở đây được không?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ba tôi bệnh nặng lắm rồi, phải về nhà gấp
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Tôi e là nếu chậm trễ thêm tí nữa...
Cảnh sát
Cảnh sát
1: Cái này...
Người kia ậm ự vài giây.
Sau đó, một viên cảnh sát khác lại tiến đến.
Cảnh sát
Cảnh sát
2: Chúng tôi chỉ hỏi thêm hai câu nữa thôi, hai cậu chờ được không?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
À được
...
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Ghé sát lại// Tìm cho ra nơi ở của cô gái kia đi
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Yên tâm, để tôi
Lúc rời ra, Dazai lén thổi một hơi vào đôi tai của Chuuya như một cách tán tỉnh ngầm.
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Mặt đỏ lên// Vô liêm sỉ
Dazai đi đến gần nơi đang bị phong toả. Đó là một căn nhà đã bị lửa thiêu, hiện giờ chỉ còn lại những mảng khét đen ngòm.
Không khí vẫn còn đọng lại một chút mùi cháy đặc quánh.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Anh cảnh sát à, bây giờ bọn tôi phải làm gì?
Cảnh sát
Cảnh sát
2: Hai cậu đứng đó chờ chút, chúng tôi lấy lời khai rồi sẽ thả hai người ra
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Đã rõ, cảm ơn anh cảnh sát
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Tiến lại chỗ Chuuya// Cô gái kia chắc chắn đã đốt nhà
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Chuyện này chẳng phải đã rõ như ban ngày rồi sao?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Nè nha, em không ngửi thấy mùi khác ở đây à?
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Nhíu mày// Nói vậy là có ý gì chứ-
Chuuya chợt giật mình, xoay sang nhìn Dazai.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Mùi máu. Em đúng là sơ ý
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Đúng rồi ha...
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
*Chẳng có ai đốt mỗi một căn nhà mà bị truy đuổi bởi nhiều cảnh sát đến vậy*
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Mùi này chỉ thoang thoảng, chắc là đã bị át đi bởi mùi khét
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Nếu họ đã cử ra nhiều người đến vậy, tôi đoán là họ đã tìm ra xác
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Bên kia //Lia mắt qua một người cảnh sát//
Dazai lén lút đi qua bên chỗ mà Chuuya đã ám chỉ.
Anh nhón chân, đứng đằng sau lưng vị cảnh sát mà nhìn cái bịch đã được đóng lại kín kẽ.
Đó là một bộ xương người đã cháy đen thui. Trên đó có dán một tờ giấy nhớ đánh dấu.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
*Đàn ông, 45 tuổi*
Sau đó, Dazai liếc mắt thật nhanh, rồi giả bộ cầm lấy chai nước đã chuẩn bị sẵn, giả bộ làm đổ.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ấy chết, tôi xin lỗi //Luống cuống nhìn người trước mắt//
Cảnh sát
Cảnh sát
3: Tch- Bộ cậu không thể cẩn thận tí à?
Cảnh sát
Cảnh sát
3: //Bỏ lại túi đựng xương// Đừng có động vào đấy nhé
Cảnh sát
Cảnh sát
3: Tôi sẽ giam cậu lại vì tội cản trợ người thi hành công vụ vì việc cậu đụng chạm vào tang vật đấy
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Tôi biết rồi
Nhìn bóng lưng rời đi của anh cảnh sát, Dazai tranh thủ nhìn kĩ tất cả cái túi đựng rồi xoay người về lại chỗ Chuuya.
Dazai Osamu
Dazai Osamu
//Nhỏ giọng// Có vẻ là một vụ thảm sát
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Đầu đuôi như nào
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Thảm sát rồi đốt nhà. Gia đình bốn người. Đứa con trai 2 tuổi, cha và mẹ cũng đã gần 50
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Vậy người lấy vali là con gái gia đình này?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Ừ. Có vẻ như cô ta rất hận cha của mình
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Xương cốt không nguyên vẹn lắm, túi của ông ta chỉ có mỗi một mảnh xương chậu
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Được rồi
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Kiếm cho ra con nhóc ấy đi, không có thời gian đâu
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
Nếu nó mà mở vali ra
Nakahara Chuuya
Nakahara Chuuya
//Đanh mặt// Anh biết chuyện gì rồi chứ?
Dazai Osamu
Dazai Osamu
Rồi, biết rồi mà
.
.
.
.
.
_____END CHAP_____
Vệ tổng siêu cấp đẹp trai xin phép say:
Vệ tổng siêu cấp đẹp trai xin phép say:
Vệ bị Ame giục chap miết
Vệ tổng siêu cấp đẹp trai xin phép say:
Vệ tổng siêu cấp đẹp trai xin phép say:
Giờ mấy bạn giả vờ giục Ame nhiều nhiều vào trả thù cho Vệ với...
Hot

Comments

Lốp xe tải

Lốp xe tải

rồi đoàn mình giục cả hai cho huề nha💔

2025-08-22

2

𝙷𝙰𝚁𝚄𝙼𝙸✶

𝙷𝙰𝚁𝚄𝙼𝙸✶

ai đây ta?Nhìn quen quen

2025-08-22

2

Ame

Ame

ai hối j ảnh đâu mà

2025-08-22

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play