[ Nobita ] : The Path To Godhood
Chương 3: Ngọn núi sau trường và hình bóng quái dị
Những ngày học sau đó vẫn diễn ra hết sức bình thường
rồi một ngày định mệnh cuối cùng cũng đến
Tan học, Nobita không về nhà ngay. Hôm nay cậu cảm thấy hơi mệt mỏi và muốn tìm một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi.
Cậu nghĩ đến ngọn núi nhỏ phía sau trường, nơi có một bãi cỏ rộng và một vài cây cổ thụ rợp bóng mát. Nobita thường trốn lên đó mỗi khi muốn một mình.
Leo lên con dốc quen thuộc, Nobita nhanh chóng tìm được chỗ nằm dưới một tán cây đa lớn.
Nobi Nobita
Gió mát thật đó
Gió nhẹ thổi xào xạc qua kẽ lá, tiếng ve kêu râm ran đâu đó vọng lại, tạo thành một bản nhạc du dương ru cậu vào giấc ngủ
Ánh nắng chiều xuyên qua những tán lá, chiếu xuống khuôn mặt ngây thơ đang ngủ say của cậu.
Trong giấc mơ, Nobita thấy mình đang lơ lửng trên những đám mây trắng, xung quanh là vô vàn những chú bướm đủ màu sắc.
Bỗng nhiên, một tiếng "GRẦMMMM" vang vọng, xé tan bầu không khí yên tĩnh và đánh thức Nobita.
Nobi Nobita
Cái quái gì vậy!!
Cậu giật mình choàng tỉnh, dụi mắt nhìn xung quanh. Tiếng gầm vừa rồi rất lớn và rất lạ, không giống tiếng sấm, cũng không phải tiếng động cơ xe.
Nó trầm và kéo dài, mang theo một âm hưởng kỳ quái khiến Nobita không khỏi rùng mình.
Nobi Nobita
Tiếng đó là gì thế không biết!
Nobi Nobita
Nhưng trên trên ngọn núi này làm gì có động vật nguy hiểm
Nobita ngồi bật dậy, tìm đập thình thịch
Mặt trời đã xuống thấp hơn nhiều, nhuộm cả bầu trời phía tây một màu cam rực rỡ.
Xung quanh cậu, mọi thứ vẫn tĩnh lặng như tờ, chỉ có tiếng gió và tiếng côn trùng. Nhưng cái tiếng gầm đáng sợ kia vẫn còn văng vẳng đâu đây.
Nobi Nobita
Rốt cuộc đó là tiếng gì?
Nobita lẩm bẩm, cố gắng định hình xem âm thanh đó phát ra từ đâu.
Cậu nhìn về phía những lùm cây rậm rạp trên sườn núi, cảm thấy một chút bất an
Từ trước đến giờ, ngọn núi sau trường luôn là nơi yên bình, cậu chưa bao giờ nghe thấy tiếng động lạ như vậy ở đây.
Tò mò và có chút sợ hãi, Nobita cẩn thận đứng lên, rón rén bước về phía phát ra tiếng gầm.
Cậu len lỏi giữa những bụi cây, lắng nghe mọi âm thanh.
Tiếng gầm thứ hai lại vang lên, lần này có vẻ gần hơn và rõ hơn. Nó giống như tiếng rống giận dữ của một con vật khổng lồ nào đó.
Nobi Nobita
"Chẳng lẽ... có con gì lạ xuất hiện ở đây sao?"
Nobita nghĩ bụng, chân cậu khẽ run. Bình thường cậu rất nhát gan, nhưng sự tò mò đôi khi lại lớn hơn cả nỗi sợ hãi
Cậu quyết định phải xem cho ra lẽ.
Đi sâu vào bên trong, Nobita dừng lại sau một tảng đá lớn.
Cậu hé mắt nhìn ra, cố gắng quan sát. Ánh chiều tà nhá nhem khiến mọi vật trở nên mờ ảo, nhưng Nobita vẫn có thể nhận ra một bóng đen khổng lồ đang cựa quậy phía xa
Hình dáng của nó rất kỳ lạ, không giống bất kỳ con vật nào cậu từng thấy.
Một tiếng gầm nữa vang lên, lần này còn to hơn, rung chuyển cả mặt đất
Nobita cảm thấy dựng tóc gáy, nỗi sợ hãi bao trùm lấy cậu.
Nobi Nobita
"chắc mình không nên tò mò nữa"
Nhưng đúng lúc đó, bóng đen khổng lồ kia dường như quay đầu lại, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Nobita kịp nhìn thấy một phần của nó.
Đó là một cái đầu to lớn với đôi mắt sáng rực trong bóng tối.
Nobita hốt hoảng lùi lại, vấp phải một cành cây khô
Tiếng động nhỏ vang lên trong không gian tĩnh mịch. Bóng đen khổng lồ dường như đã nghe thấy, nó khựng lại rồi từ từ quay hẳn về phía Nobita đang trốn
Comments